Ngắm hoàng hôn trên Đồi Vọng Cảnh. Suốt từ những ngày mới yêu đến nay, tụi mình vẫn thường rủ nhau đi ngắm hoàng hôn. Trên đỉnh núi hùng vĩ, những ngọn đồi nhấp nhô, bên bờ sông êm ả, nơi…. 23/04/2022. Bài cũ hơn.
Sách tiếng Việt giảm giá đến 40%, hoàn tiền 111% nếu hàng giả, freeship, giao nhanh 2h, nhiều mã giảm giá hôm nay. Bán hàng cùng Tiki. Fly Me To The Moon - Tóm Lại Là Em Dễ Thương, Được Chưa - Tập 3. 5. Đã bán 342.
Nghĩ cho cùng, những thế lực đứng trong bóng tối mới là những kẻ tội ác ngập đầu. Ông Kissinger cũng vì say mê quyền lực và danh vọng nên bị lợi dụng, bị thế lực đó đẩy ra ngoài ánh sáng để nói những điều họ không thể nói ra. Ông ta cũng như Hội Kín và siêu
Anh đi tới chỗ chiếc khăn tay rơi xuống, nhặt chiếc khăn tay lên, cầm lên nhìn thoáng qua, hít một hơi thật sâu, anh đi tới bên cạnh cô, đỡ cô đứng lên, nói: "Cô không sao chứ, không bị thương chỗ nào chứ!". Điềm Mộng Hinh đứng dậy phủi phủi bụi trên quần áo
Ban Caritas Tổng Giáo phận Sài Gòn cùng với đại diện Hội Đồng Giám mục Việt Nam đã đến các trẻ em tại một số khoa của bệnh viện Nhi Đồng Thành phố và Bv Nhi Đồng II, để thăm hỏi và trao những phần quà của chương trình "Trung Thu yêu thương", chương trình do
LĐLĐ tỉnh Nghệ An: "Chia sẻ yêu thương, cùng em đến trường" Quỳnh Trang | 31/08/2022 - 22:40 Nghệ An - Tối 31.8, Liên đoàn Lao động tỉnh tổ chức Chương trình "Chia sẻ yêu thương, cùng em đến trường" tại Khu công nghiệp Bắc Vinh.. Sự kiện nhằm động viên hỗ trợ cho con công nhân lao động có hoàn cảnh khó khăn
b4JCI. Thơ Thương Anh Vất Vả, Em Thương Anh ❤️️ Bài Thơ Tình Anh ✅Tuyển Tập Những Bài Thơ Viết Về Tình Yêu Đôi Lứa Ngọt Ngào, Lãng Mạn Nhất. Các Bài Thơ Thương Anh Vất Vả HayBài Thơ Em Thương AnhNhững Bài Thơ Về Tình Anh Hay Nhất Bài thơ Thương anh lắmTác giả Nguyễn Thuyền Thương anh lắm! vào dạo ấy mùa thuTay anh vuốt tóc ,khẽ rủ mộng tìnhThương anh mà chẳng có dám nhìnẤp e cái thuở chúng mình vừa yêu Thương anh lắm! bởi ánh mắt yêu kiềuNắm tay qua những buổi chiều lá rơiThương anh lắm !nhưng chẳng nói nên lờiPhận em con gái muôn đời thế thôi! Thương anh lắm! bởi vị ngọt đôi môiLở thương có mấy xa xôi cũng tìmƯớc mơ một hạnh phúc mãi êm điềmNhà tranh vách lá tim vàng cạnh nhau Đêm đêm mình ngồi ngấm những ánh saoSớt chia hạnh phúc cùng bao nổi buồnThương anh nên, vạn lần em chỉ muốnMãi bên anh dù mưa tuông ,bão lớn Thương anh từng ngày em lại thương hơnThương cả chiếc nón sơn mà anh độiThương anh nên cũng thương từng lời nóiThương anh nên hay bối rối thế thôi .. Ai thương anhTác giả Bounthanh Sirimoungkhoune Ai vẽ đêm nay cảnh sầu vơiNgó lại thời gian chẳng vui cườiDưới bầu trời trong thanh tĩnh ấyNgó sao đầy trời lòng chẳng vuiMột mình thơ thẩn bao mùa trôiTìm kiếm người yêu bốn phương trờiLang thang canh sầu đêm buông xuốngCó ai nhắc nhủ viếng đôi lờiAi biết lòng người cả trần gianAi nhớ ai thương biết đâu nàngChỉ vẽ trong cơn mơ mộng ấyThời gian chẳng thấy hình bóng nàngCầu cho duyên số trạm thời gianHỏi trời duyên đâu số phận nàngCứ vẫn lang thang thời gian ngóngChẳng ai thương anh chẳng một nàng Nét thư sinhTác giả Gót Hồng Thương anh nét thư sinhNgoan sân trường áo trắngNhưng cứ thích làm thinhMỗi khi nhìn hoa nắng Thương anh nét thư sinhCặp mắt buồn xa vắngVầng trán cao thông minhCho tình thêm sâu lắng Thương anh nét thư sinhYêu thơ ca điệu nhạcGiọng hát rất đa tìnhVào hồn em đi lạc Thương anh nét thư sinhMang tình em êm đềmVào mỗi sáng bình minhNghe chim hót bên thềm Thương anh nét thư sinhLàn môi hôn quyến rũmong manh đóa hoa quỳnhNở bên sân trường cũ Thương anh nét thư sinhBao năm rồi kỷ niệmVà chuyện kể chúng mìnhVẫn muôn đời ẩn … hiện….. Cho em được thương anhTác giả Mai Thúy Hải Cho em thương anh nhéMột lần này nữa thôiRồi ngày mai em trảAnh về với người ta . Giờ em chông chênh quáCô đơn ngập lối vềPhố thì dài lê thêĐôi chân chùn bước mệt . Bây giờ anh có biết ?Em buồn lắm hay khôngGiá được vòng tay ômMột bờ vai để dựa . Rồi mình thương lần nữaBước chung đoạn đường nàyEm vẫn đợi nơi đâyChờ ngày anh trở lại . Đã thương là thương mãiCó phải vậy không anh ?Một ngày hay vạn kiếpTình ngang trái không phai . Em tâm Bồ Tát luôn thương anhTác giả Trần Minh Hiền Em tâm Bồ Tát luôn thương anhGiúp đỡ, chở che rất hiền lànhEm là tiên nữ quên đôi cánhHạ xuống gian trần, mắt long lanh Em đã cho anh được công thànhBốn mùa đẹp đẽ như thần thánhNgày tháng ấm nồng không còn lạnhEm là hoa thắm giữa trong xanh Em đã cho anh hiểu ngọn ngànhTình yêu em đẹp như phong cảnhThời gian trôi qua ngàn góc cạnhEm là huyền ảo sáng mong manh Em đã cho anh được dỗ dànhNhư thời bé dại của thơ tranhEm là sao sáng vùng phước hạnhMầu nhiệm dạt dào của âm thanh Em có cònTác giả Thiên Ân Em có còn thương anh nữa không ?Vầng trán suy tư hiu hắt lòngĐôi mắt vo tròn gieo thương nhớĐừng để con tim mãi phập phồng Em níu thời gian bóng xa mờThương chàng thi sĩ thích thả thơChiều chiều chôn giấu bao kỉ niệmBóng gió đôi câu luống thẫn thờ Em có còn thương anh nữa không ?Ghen tuông mây trắng lẫn mây hồngChân tơ kẽ tóc ta thầm hiểuCắt xén nguồn yêu tắt lửa lòng Ai mãi nghiêng vai gánh phong trần ?Thẹn thùng giấu giếm những bâng khuângThờ ơ quay gót lòng heo héoHơi thở chìm sâu côi cút lòng Em có còn thương anh nữa không ?Rèm mi ươn ướt lệ ròng ròngHương yêu thấp thoáng bên song cửaTừ độ con đường bóng hư không Âu yếm tan dần nhỏ giọt đauGặp nhau quên lãng tiếng hỏi chàoChim gọi mùa đi thời dĩ vãngTên em ngày tháng mãi khắc sâu Mười thươngTác giả Thăng Trầm Một thương cái dáng anh gầylưng còng vai khọm lần mờ bước xiênHai thương anh thấy cũng hiềncả ngày chẳng nói miệng đầy bia hơiBa thương ánh mắt tả tơinhìn qua con sắc con huyền choảng nhauBốn thương cứ mổi xê’ chiềuanh đi lục bê’p, via hè nhậu biaNăm thương anh chịu thức khuyakiếm tiền canh bạc mang dzzzià nuôi conSa’u thương thâ’y rất thủy chungbia ôm đám bóp dù khuya vẫ n vềBảy thương mổi lúc đê’n hèđánh răng tắm rửa rồi chơ nằm sauTám thương tình nghĩa vàng thaumổi năm em được năm giây tình hầuChín thương khi thâ’y lâù bâùra đường mang cả họ hàng chửi chaMười thương anh rất thật thànhặt bông nghĩa địa đem về tặng emđậm đà tình nghĩa ngày đêmlàm sao em nỡ đọa đày thân anh Thương anhTác giả Nguyễn Tường Vân Thương anh nơi phương xaEm mang chia nỗi buồnMột nửa gửi theo gióMột nửa chôn trong tim Chia cả cuộc đời emNụ cười và nước mắtNiềm tin yêu góp nhặtVơi đầy theo tháng năm Gửi về anh câu thơHòa trong dòng nước mắtLà muối mặn đời emKhổ đau cùng dông tố Thương anh nơi phương xaMang tâm hồn lạnh giáBước chân về đơn lẻKhao khát vòng tay ai Đêm nay nơi phương ấyLá có rụng nhiều khôngHoa có còn nở thắmGiấc mơ về vui không? Trắng đêm em thao thứcNhặt bông hoa cỏ mayKhâu lời thề chia cắtKhâu cuộc tình mong manh Thương anhTác giả Dung Nguyên Đời người như áng phù ăn không hết người lần chẳng ra.*Chạnh lòng câu nói xót nghèo nên phải bôn ba đủ nghề. Vô cư không chỗ đi đêm gió lạnh não nề thân làm không kịp hàm hành một chữ bẻ hai mới là…. Bầy con nheo nhóc quê ngày trông ngóng tiền cha gửi thành cám dỗ bốn bài cướp giật cả nghề mại dâm. Người hơn người ở chữ ” Tâm “.Chứ không phải chỗ cái mâm bạc mồ hôi chảy thành tô cơm trắng nhẹ nhàng lương tâm. Đôi mắt lộ rõ quầng lo sâu thẳm xa xăm thân đường phía trước còn anh dạ đá để mài gian truân. Vẫn thương anhTác giả Nguyên Đỗ Em viết nhắn rằng em vẫn thương anhVà chêm câu khi hết thương sẽ báoÔi người em, người em sao ngổ ngáoThương thì thương lại trở tráo trêu anh Con chim kia nó ca hót đầu cànhNó bay lượn cành cây này cây nọĐẹp ghê vậy những con chim màu đỏTrong mùa đông giữa tuyết trắng hót ca Ờ con chim không sợ lạnh đó màCứ ca hót để hồn người nồng ấmTình em đó có xa ngoài vạn dặmCho anh đi, đi mãi, chẳng dừng chân Em dẫu xa mà tình thắm thật gầnTia nắng ấm từ mặt trời nóng chảyDù Đông giá, chim ơi chim cất gáyCho mùa Đông lạnh mấy cũng nồng hương Mắt BiếcTác giả Linh Phương Mắt biếc thương anh mắt buồnMưa ngâu thương em ngâu khócTheo chồng rẽ sang lối khácTrái tim thành gió bay đi Để lại một mối tình siDưới hàng quỳ tươi đầy mộngĐể lại ngày em mới lớnTóc thề che khuất bờ vai Lòng anh giờ nhẹ như mâyThoáng bóng em về trong nắngMơ chiều công viên hôn trộmBàn chân đài các thơm nồng Mắt biếc thương anh mắt buồnSài Gòn thương em muốn khócMôi ngoan ngọt ngào hương mậtGiòn tan . Ơi ! Giọng Bắc Kỳ Yêu em anh đâu hề nghĩTrời hành hai đứa xa nhauQuỳ xưa chưa phai màu áoHoa vàng đã mấy chục năm Mấy chục năm trời lận đậnKhổ đau gánh hết cuộc đờiMắt biếc thương anh vời vợiBên đây… chín đợi – mười chờ Tặng Bạn ❤️️ Thơ Cảm Ơn Anh Đã Đến Bên Em ❤️️ Em Đến Bên Anh Hay Ngoài Thơ Thương Anh Bài Thơ Em Thương Anh Em thương anhTác giả Đồng Ánh Liễu Em thương anh! Thương mọi điều anh ạCả tiếng cười , cả giọng nói ấm êmCả những chuyện anh vẫn kể hàng đêmTừng câu chữ nhát gừng nhưng mộc mạcBởi vì thương nên điều chi cũng khắcCũng lắng nghe mà chẳng thấy chán chườngChỉ cần anh cứ nhắn gửi yêu thươngEm đủ thấy lòng bình yên đến lạ !Chữ thương ấy ! Anh ơi khó diễn tảNó đong đầy hơn cả nhớ và yêuTình trong veo nhưng tha thiết rất nhiềuVừa thanh khiết lại đậm sâu lắm đấy!Hạnh phúc sao mỗi sớm mai thức dậyThấy dòng tin anh nhắc nhở dặn dòChỉ vậy thôi xoá hết mọi âu loBao khó nhọc vụt tan như mây khóiĐừng trách chi chữ thương kia nông nổiBởi anh ơi ! em thương đến tận cùngDẫu biết rằng ta chẳng thể bước chungNhưng thương lắm ! Thương ngàn đời ngàn kiếp !Em không sợ tương Phùng hay giã biệtVì anh luôn ở sâu thẳm tâm mìnhChỉ cần anh luôn an ổn yên bìnhHướng về em không rời xa buông bỏThì anh ạ! Chẳng có gì ngăn trởHai tâm hồn mãi thương nhớ ngàn năm! Những Bài Thơ Về Tình Anh Hay Nhất Đường Tình Anh ChọnTác giả Bùi Tráng Sĩ Đường tình trăm vạn ngãBiết lối nào cho nhauAnh xin chọn thương đauCòn ngọt ngào, em nhé Đường tình anh đơn lẻPhãi mạnh mẻ bước quaDù tháng ngày xót xaMong người ta sẽ tốt Đường tình anh lữa đốtNhư những nốt nhạc êmLạnh giá giữa màng đêmNghe êm đềm xao xuyến Đường tình như chiến tuyếnAnh khô tiếng hét vangCả trời đất mênh mangGiặc giàu sang quá đỗi Đường tình trăm vạn lốiHãy chọn lối yên vuiHãy để anh ngậm ngùiTrên con đường anh chọn. Đành nợ tình anhTác giả Tam Muội Cả buổi chiều chẳng hó hé nửa câuNgồi lặng lẽ âu sầu châm khói thuốcChuyện duyên nợ dường như gần trói buộcLập gia đình lệ thuộc đấng song thân Mấy tháng nay phấp phỏng với tần ngầnLắm lúc muốn một lần xong buông thảNhưng do dự để lòng luôn nấn náDẫu hai bên giục giã mối tơ đồng Mái óng huyền đã lấm chấm nhiều bôngTrăng sắp khuyết, má hồng phơi nhợt nhạtCon chim sáo vô tình ngân giọng hátHay sóng ngầm ồ ạt dưới biển xanh? Dợm hỏi han lại sợ động voan mànhKhiến khó xử long lanh tràn giếng ngọcThêm trĩu nặng đôi vai gầy của nhócĐành ôm buồn quạnh góc đếm vàng thu… Tâm tư nầy, chất ngất nỗi trầm uEm thấu hiểu mặc dù mình tiến tớiNên giai ngẫu mà anh hằng mong đợiBiết nguyện thành, phấn khởi chuỗi thần tiên? Dòng sông kia nước vẫn chảy hồn nhiênĐưa thuyền mộng xuôi miền vui hạnh phúcHoặc bão thổi trận cuồng phong khuấy đụcCho bẽ bàng ngã gục giữa trùng khơi? Bởi đắn đo nghịch cảnh sẽ ngút ngờiRồi dang dở, lạnh lời, đeo dai dẳngĐoạn đời cuối nào trơn tru bằng phẳngPhải gió lồng, tuyết trắng phủ đường đi? Tình anh và emTác giả Em là đôi cánh thiên thầnBay vào giấc ngủ tình người bao laEm là những hạt mưa saRơi nhẹ vào lòng những ai say đắm Em là hoa hậu để ngắmNgắm hoài không chán đó chính là emEm ơi!Có biết không? Tình anh là con đò nhỏĐưa em sang lối khi em cần đườngTình anh như chiếc khăn thươngLau sạch nước mắt vì 1 ai rơiTình anh như biển ngoài khơiCuốn đi muộn phiền lo âu mệt mỏiTình anh như ngọn gió thổiThì thầm bên tai khi em đơn côi Tình anh như ngọn lửa sángĐốt cháy mãnh liệt vì một ai thươngTình anh như bể sông mươngChứa đầy yêu thương ấm áp tình nồngTình anh như nước dâng bồngChảy đi khắp phương trời nơi em đếnTình anh là vô bờ bếnThương em mãi mãi chỉ có mình emMình em cho giấc mơ này của anh Em & anhTác giả Bùi Thanh Thanh Khiết Tình anh như gió mong manhTay em níu lại biến thành cơn giông Tình anh hoang lạnh trời đôngLòng em chín khúc quặn trông nắng về Tình anh dạo khắp sơn khêHồn em nép giữa bốn bề rừng vây Tình anh tựa lửa rơm câyTim em chứa nặng hương say bốn mùa Tình anh …đắng – lạt – chát – chuaDạ em mãi rộng đợi đưa ngọt ngào Đêm buồn em hỏi trời caoChỉ cho một lối đi vào tim anh ! Tạ Tình anhTác giả Lethutrang Niềm hạnh phúc làm sao mà bày tỏTạ tình Anh cho con gió rong chơiChỉ tình Em còn ở lại với đờiXin nấn níu vài lời thơ tìm gửiTạ tình Anh Em muốn là khung cửiQuay vòng tơ quyện chặt lấy ân tìnhCho nghìn năm Em ôm lấy bóng hìnhCho mãi mãi chữ chung tình xin giữTạ tình Anh Em là người lữ thứGhé lòng Anh, căn cứ chắc bền đâyNgụ tim Anh, tình yêu đó cao dầyNơi giông bão không làm cây rung chuyểnTạ tình Anh, nếu cuộc đời bất biếnVẫn an lành trong cung điện Tim AnhChút hương yêu thoang thoảng tỏa trên mànhTrong cung gấm Em vào nhanh giấc mộngTạ tình Anh, dù gió đông có lộngEm bình yên nếu chuyển động đất trờiNơi thấm sâu dòng máu đỏ tuyệt vờiEm hạnh phúc còn đòi chi hơn nữaTạ tình Anh ngày mai xin rộng cửaĐón anh vào, chỉ trao nửa Tim EmCòn nửa kia dành đó để khát thèmCó như thế tình mới thêm nồng thắm Hiểu để làm chiTác giả Tam Muội Em hiểu tình anh rất dạt dàoKhông hề toan tính, trọn tim traoĐể hoàng hôn xuống nhìn mây phủQuạnh quẽ xót xa luống nghẹn ngào Em hiểu tình anh mãi đậm đàÂn tình cảm mến đã trao raQuan tâm lo lắng từng canh vắngTrăn trở miên man dưới ánh ngà Em hiểu tình anh luôn thuỷ chungMột lòng vẹn nghĩa, đợi tương phùngChẳng màn mỷ nữ vây quanh đónMời gọi lả lơi, vẫn lạnh lùng Em hiểu tình anh giữ sắt sonSông khô biển cạn núi hao mònPhương trời cách biệt tình ngang tráiDạ tím vương sầu nỗi héo hon Em hiểu tình anh đà khắc sâuBóng hình Nương Tử, đợi mưa ngâuBắt cầu Ô Thước, xây lầu áiDệt mối lương duyên đến bạc đầu Em hiểu tình anh như áng thơDu dương tha thiết trải đôi bờDịu dàng quyến rũ kiêu sa lắmNhất kiến chung tình xoải giấc mơ Em hiểu tình anh toả ngất ngâyHương yêu nhè nhẹ phả mê sayVòng tay ấm áp, hằng đêm tựaThưởng nguyệt thả hồn quyện gió mây Hiểu để làm chi, anh dấu yêu!Hồng tơ vướng chặt sợi liêu xiêuThương anh lặng lẽ ngăn dòng lệLạnh buốt con tim, lạc cánh diều Nguyệt Lão vô tình, thôi hết mongNgày mai xuất giá bước theo chồngNgược dòng con nước, thuyền rời rạcAnh hỡi! thấu chăng rớt lệ lòng. Tình ta cho nhauTác giả Trần Minh Hiền Tình em trao anhTuyệt vời tuyệt mỹTình anh trao emNgàn thiên niên kỷ Tình em cho anhNgọt ngào ngơ ngẩnTình anh cho emMuôn đời luôn vẫn Tình em dâng anhDịu dàng vi diệuTình anh dâng emLuôn luôn thấu hiểu Tình em vì anhNhiệm mầu huyền ảoTình anh vì emDạt dào nhiên hạo Nàng ấy chính là emTác giả Nguyễn Thành Sáng Em hiểu tình anh rất dạt dàoMà sao cứ khoảng độ lâu lâuHờn hờn, giận giận rồi im lặngĐể cõi lòng anh đọng khối sầu Em hiểu tình anh mãi đậm đàMà sao bên ấy đã là xaEm còn rào chắn, che khung cổngĐể bước chân anh khựng dưới tà Em hiểu tình anh luôn thuỷ chungMà sao thỉnh thoảng vẫn mông lungGiả ghen, ngúng nguẩy, lời than tráchKhiến giữa tim anh luống phập phồng… Em hiểu tình anh giữ sắt sonSao em đóng cửa, mặc trăng trònĐang long lanh toả bờ hiên tốiĐể cánh hồn yêu lượn chập chờn Em hiểu tình anh đà khắc sâuMà sao rỉ rả giọt mưa ngâuEm giăng rải rác vườn xuân mộngĐể nụ hồng tươi ướt nhạt màu Em hiểu tình anh như áng thơMà sao lắm lúc dưới khung mờTrang thơ em khép, không màng đọcĐể thẹn cho vần dệt ý mơ Em hiểu tình anh toả ngất ngâyMà sao em cứ mãi chua cayLạnh lùng, hấy nguýt đành quay mặtĐể bóng tình yêu nghẹn tháng ngày… Em ơi! Hiểu thấu để mà chiKhi đỉnh mênh mông dãy ánh thềTừng đợt xám ngàn trôi phủ kínCỏ cây, hoa lá tím bờ mi Tôi thường ngắm nghía ảnh hình NàngThương quá là thương một đoá vàngLoáng thoáng mây buồn che suối biếcEm ơi! Nàng ấy chính là Em!… Tình anhTác giả Nguyễn Văn Thái Ngày xưa nào biết đượcChúng mình có hôm naySay trong vòng tay ấmBờ môi mềm ngất ngây Em ơi, đừng buồn nhé!Nhà anh nghèo xác xơTrái tim anh nồng cháyTình anh ngần suối mơ Anh yêu em nồng nànBởi lòng em trắng trongThơm mát ngôi nhà tranhLòng cha như biển rộng Hãy cấy một nhành yêuTìm lọ hoa đẹp nhấtChúng mình cùng chiêm ngưỡngGian phòng đầy sắc thơ Chúng mình là đôi samTheo nhau về biển biếcĐôi hải âu bay lượnTrên muôn trùng sóng khơi Thuyền tình lướt dòng đờiBuồm căng trời lộng gióVượt phong ba, biển độngBến tương lai tuyệt vời. Tình anhTác giả Nguyễn Văn Thái Em ơi!đừng là giọt thuỷ ngânvà bắt anh làm tờ giấy phẳngTờ giấy phẳng khó hứngđựng trọn giọt thuỷ ngân Anh muốn tình ta vượt sóng muôn lầnKhông phải giọt thuỷ ngân sóng sánhrời khỏi tờ giấy phẳng Nếu em là giọt thuỷ ngânthử tình anh vượt sóng muôn lầnmuốn anh làm tờ giấy phẳng … Anh nguyện là tờ giấy trắngđựng trọn giọt thuỷ ngân. Cám ơn tình anhTác giả Lệ Tình Ta cám ơn anh vì đã tớiTrong cuộc đời đen tối đau thươngĐánh thức trái tim đã ngủ vùiMột lần đau khổ đã tìm quên Xin cám ơn anh vì đã hứaTrong suốt cuộc đời mãi có nhauAnh sẽ bên em và yêu mãiDù bao sóng gió cũng an bình Cũng cám ơn anh vì đã cóĐã có cho em nhiều vị ngọtSưởi ấm lòng em từng băng giáTa cũng một lần có tình yêu Và cám ơn anh vì đã phụPhụ tấm chân tình em đã traoEm từng đắm chìm trong giấc mộngNgười nỡ phụ lòng mãi ra đi Xin cám ơn anh vì tất cảVì đến bên tôi rồi đã phụCho trái tim tôi đau lần nữaĐể vết thương lòng mãi hằn sâu Nhưng cám ơn anh thêm lần nữaDù trong cuộc đời đã cách xaTôi sẽ không quên và sẽ sốngTôi mãi nhớ hoài thuở bên anh. Ta đã yêu nhau giờ xa cáchDù ở trong lòng vết dao đâmNhưng vẫn không quên tình anh đóDẫu xa rồi vẫn cám ơn anh. Bên Cạnh Thơ Thương Anh, Chia Sẽ ❤️️ Thơ Về Paris Hay ❤️️ Những Câu Thơ Tình Lãng Mạn Nhất
Thân em cho dẫu tháng ngày là ngược xuôi mưa nắng Em cũng có một người từng thương em lắm Em cũng chớm được một chuyện tình trăm năm Thân em chưa dứt tiếng cười ngày làm dâu *** tiếng pháo Sương gió đã làm một hình hài xanh xao Duyên số trót làm một cuộc đời hư hao. Thân em đáng lẽ lang quân tựa nương Đáng lẽ phu thê bạc đầu Đáng lẽ bi ai để sau Nhưng em quay quắt trông cha còng lưng Dõi mắt con thơ buồn rầu Em chẳng thấy nơi ẩn náu. [ĐK] Thương em! Khi những chiếc ôm nay thành xa vời Ai đó kéo theo ân tình lên trời Tê tái khiến em không còn nhiều nước mắt, hóa ra số em nợ đời Thương em! Thêm những tháng năm ít dần tiếng cười Thi thoảng dấu đêm than thở đôi lời Anh đưa em đi được mấy hồi, em cô quạnh cả kiếp người. Thương em khi nhắc với lòng xin đừng thêm yếu đuối Chua xót có nhiều nhưng phải đi đến cuối Nheo nhóc cửa nhà em đành tự ngoai nguôi Thân em chưa dứt tiếng cười ngày làm dâu *** tiếng pháo Sương gió đã làm một hình hài xanh xao Duyên số trót làm một cuộc đời hư hao. Thân em đáng lẽ lang quân tựa nương Đáng lẽ phu thê bạc đầu Đáng lẽ bi ai để sau Thương em nên lũ chim xanh ngẩn ngơ Nên đám bông lau vật vờ Ai cũng biết em bỡ ngỡ. Thương em đáng lẽ lang quân tựa nương Đáng lẽ phu thê bạc đầu Đáng lẽ bi ai để sau
Thương anh yêu phải một đứa dở hơi, đụng chút là khóc, hơi tí là cần được vỗ về. Những lúc em nằm thu lu một góc giường tỉ tê anh lại thở dài "đang giận nhau mà khóc như thế này, làm sao mà anh giận tiếp được", thế là em lại càng được thể, úp mặt vào ngực anh rồi gào mồm ra, nước mắt nước mũi lem luốc bẩn thỉu, mặc anh ra sức dỗ dành. Yêu anh….Em can đảm bao nhiêu, mạnh mẽ bao nhiêu, trước mặt anh dường như vẫn chỉ là một đứa trẻ, mãi chẳng chịu lớn lên, phiền phức vô thương anh những ngày em khó ở, lại vô cớ ghen tuông rồi hờn giận. Có gì đâu một hai mối quan hệ xã giao bình thường, em cứ hay cho là quan trọng. Để rồi những lúc lì lợm lại xị mặt dỗi anh. Thế nhưng mà dù có như thế nào, anh cũng để cho em phần thắng. Tại anh nói anh yêu em, chẳng bao giờ muốn làm em buồn. Thế mà em yêu anh bao nhiêu, chẳng hiểu sao lúc nào cũng đanh hanh như thương anh trời nóng đến phát điên, vẫn phải đưa em đi qua biết bao nhiêu con phố, tại em không chịu ngồi yên ở nhà. Rồi dù mệt mỏi như thế nào, chỉ vì một câu em nói không muốn ăn sáng một mình, mà cặm cụi chẳng ngại đường xa anh vẫn đến bên em những ngày hè Hà Nội tất bật nắng về nhiều như thế, vì "có thế nào em cũng phải đi ăn".Status buồn không có tình yêu nào là mãi mãi, chỉ có những khoảnh khắc yêu nhau là mãi mãiCó cái ngày bão về em ngúng nguẩy kiếm chuyện, toàn những lí do con trẻ. Anh dỗ chẳng xong cũng trở nên tức giận, bước đi trước, em lũn cũn theo sau, cứ muốn khóc vì tủi thân. Nhưng cả ngay những khi bước chân có nhanh như thế nào, anh cũng chưa bao giờ buông bàn tay đang nắm tay em, lúc đấy em hiểu dù em làm mình làm mẩy đến bao nhiêu, anh cũng không bao giờ buông tay em, vì mình đã vượt qua khó khăn bao nhiêu để được ở bên nhau cơ thương anh từ những ngày đầu mới yêu. Thương cái ngô nghê những khi anh ôm em rồi hôn lên má. Thương cả những ngày mình mới quen đã đứng dưới mưa chờ đưa em đi ăn, chẳng biết anh còn nhớ? Em thương anh....Thương cả những lúc em thấy như cả thế giới này chẳng ai bên cạnh, vẫn có vòng tay anh khi anh nói "làm sao anh bỏ em ở lại được". Em thương những khi hai đứa mình ngồi nghĩ chuyện tương lai rồi cùng khóc cùng Status hay Hà Nội những ngày trở đông ta chênh vênh giữa đôi bờ nỗi nhớ...Có những hôm thức dậy em thấy mình nằm lăn sang một góc giường, rồi tự nhiên thấy anh khẽ khàng kéo em lên rồi ôm vào lòng, như sợ em tỉnh giấc. Giây phút ấy với em, là bình yên đến tận cùng của mọi cảm xúc. Anh! Ánh mắt anh, giọng nói anh, tất cả em đều cứ hay hỏi "nếu sau này anh gặp một người con gái khác tốt hơn em, liệu anh có yêu người ta không?", tại vì yêu anh quá nhiều, nên nỗi sợ mất anh dù chẳng muốn, vẫn luôn hiện hữu xung thường nói, làm sao tìm được ai yêu rồi hi sinh vì anh nhiều như em. Nhưng cuộc sống vô thường, chờ đến lúc nhận ra người ta chẳng hết lòng vì anh, biết đâu anh đã bỏ em lại phía sau rồi đi một quãng dài phía trước. Nhưng em tin anh, em tin vào duyên số. Không phải ngẫu nhiên mà mình tìm thấy nhau giữa muôn vàn xa lạ, bởi thế nên sóng gió bao nhiêu, chỉ cần anh vẫn muốn giữ em ở cạnh, em nhất định sẽ mãi theo anh!Lời kết Em không thấy hối hận khi đã yêu anh, kể cả khi chúng ta đã trở thành hai đường thẳng song song không điểm chung giữa dòng đời. Thanh xuân đã cho em một tình yêu đẹp, và không có lý do gì để em không dành cả thanh xuân của mình để yêu một ai đó, giống như anh!
[A]Ngược dòng thời gian quay [Fm]về quá khứAnh tìm [D]lại những ký ức hôm [E]nào[A]Lục tìm trong trí nhớ [Fm]ngày đầu thu a mỉm [D]cười nhớ bóng dáng của [E]emNgày em [A] đến bên anh là món [Fm]quàAnh [D]thầm ước nguyện từ bấy [E]lâuNgày em [A]đến bên anh là [Fm]ánh dươngMang tình [D]yêu ngập tràn nơi [E]anh[A]Anh thương em nhất mà [Fm]!Cớ sao bây [D]giờ lại vội chia xa [E]?[A]Anh yêu em nhất mà [Fm]!Cớ sao bây [D]giờ lại vội buông tay [E]?Từng day [A]dứt ngày ấy vẫn [Fm]luôn vẹn nguyênTình [D]mình tựa mây [E]bayLời theo [A]gió nhẹ trôi, tiếng [Fm]yêu đầu môiLụi [D]tàn nào ai [E]hay..Rap [A] [Fm] [D] [E] Có người [A]hỏi s a lại viết nhạcVì khó quên [Fm]e nên k thể làm việc khácCớ[D] s a luôn bên phím đànVì nỗi nhớ [E]e luôn tích tịch tình tangChuyện tình [A]đẹp hay chuyện tình dở dangTình mình có [Fm]thơ hay chỉ là lỡ làng...Tình mình có [D]giống như nàng Kiều và Kim Trọng ? Bắt đầu thật [E]đẹp để r toàn thở thanA đã [A]có cho mình những sai lầm, chất thành [Fm]đống nên h thật khó sửaTừ khi xa [D]e nỗi nhớ tới làm bạnCòn đêm [E]nay nỗi buồn đến gõ cửaA tua [A]ngược bộ phim của ký ứcThêm một [Fm]lần nữa sống trong kỷ niệm xưaTìm một [D]ngày đc bên nhau lần nữa s khó như [E]tìm hạt nắng trong vệt mưa...[A]Khu vườn tình yêu k chăm sócChỉ còn cành [Fm]khô và vài nắm cỏ dại[D]Làm s để lau mi e khóc..?Làm s [E]để tình mình thắm trở lại...?A k [A]muốn cuộc sống mình vô vịNhư Tô [Fm]Thị hoá đá chờ ngìn nămA chỉ [D]muốn làm cao ấp đô thịNơi e [E]tới thì a tới hỏi thăm[A]Xa e rồi a sẽ nhớNhớ lần [Fm]đầu đôi mình khẽ chạm môiNhớ cả [D]cái nắm tay chiều hôm ấyNhớ cả [E]những cái ôm mới đây thôiA vẫn [A]có cho mình những câu hỏi...[Fm]Về chuyện tình của hai ta...[D]Rằng a thương e nhất mà..Cớ s bây [E]h mình phải vội chia xa...!?[A]Anh thương em nhất [Fm]mà !Cớ sao [D]bây giờ lại vội chia[E] xa ?[A]Anh yêu em nhất [Fm]mà !Cớ sao bây[D] giờ lại vội buông[E] tay ?Từng day [A]dứt ngày ấy vẫn [Fm]luôn vẹn nguyênTình[D] mình tựa mây [E]bayLời theo[A] gió nhẹ trôi, tiếng[Fm] yêu đầu môiLụi[D] tàn nào ai[E] hay..[A]A thương em nhất [Fm]mà cớ s bây [D]h lại [E]vội... buông[A] tayy...
em thương anh thương đến tận cùng