Zlatan Ibrahimovic 1 tháng 5 2017 lúc 19:00 Đổi 30 tấn=30000 kg. Muốn thu 30 tấn thóc cần: Cao Văn Phong Hỏi mỗi thửa ruộng thu hoạch được bao nhiêu kg thóc. Lớp 5 Toán Câu hỏi của OLM. 1. 0. Trần Mai Trang bắn cá tặng xu Gaming is a software provider focused on mobile casino gaming 247 free poker holdem expert From general topics to more of what you would expect to find xr90s7.wots-on.info gaming is your first and best source for all of the information you're looking for pokersite. baccarat parme Gaming is a software provider focused on mobile casino gaming free online poker play From general topics to more of what you would expect to find 3qnmeb.wots-on.info gaming is your first and best source for all of the information you're looking for bắn cá 360. trò chơi đánh bài tiến lên miền nam Gaming is a software provider focused on mobile casino gaming xsmn t2 hang tuan From general topics to more of what you would expect to find 738s4z.wots-on.info gaming is your first and best source for all of the information you're looking for tin thể thao mu. Để giám định cân nặng bao nhiêu thì đẹp cần biết được chiều cao hiện tại là bao nhiêu. Nói cách khác cân nặng tỉ lệ với chiều cao. Do đó chị em mang thể tham khảo bảng chiều cao và cân nặng chuẩn của nữ ở trên để nắm được. kèo nha cai truc tiep Gaming is a software provider focused on mobile casino gaming keo nha cai 88 From general topics to more of what you would expect to find ioysoc.wots-on.info gaming is your first and best source for all of the information you're looking for keo nha cai moi nhat. VktbOoH. Trong cuộc phỏng vấn độc quyền với tạp chí France Football Pháp, Zlatan Ibrahimovic nói về sự nghiệp, nỗi sợ hãi, danh hiệu Quả Bóng Vàng cùng nhiều chủ đề khác. - Anh có bao giờ tìm lại được chiếc Fido Dido chiếc xe đạp BMX thuở bé mà Zlatan từng nhắc đến trong quyển tự truyện nổi tiếng "Tôi là Zlatan Ibrahimovic"? - Không. Nó bị bọn trộm lấy đi và tôi không bao giờ có thể tìm lại được. Nhưng có lẽ đó là luật nhân quả, khi tôi cũng từng ăn trộm không biết bao nhiêu chiếc xe đạp khác. Dù sao cũng tiếc, vì đó là chiếc xe đạp tôi rất Giả sử có thể tìm ra thủ phạm, anh sẽ làm gì với hắn ta?- Tôi sẽ mua cho hắn một chiếc mới và lấy lại chiếc của tôi. - Anh từng kể về chuyện này rất nhiều lần trong cuốn tự truyện của mình. Anh có nghĩ đó là bước ngoặt trong cuộc đời không? Vì theo một cách nào đó, nó khiến anh thôi trở thành nạn nhân để dấn bước trở thành một kẻ cắp?- Không. Thời đó tôi còn "trẻ trâu" và ngu ngơ. Tôi phải làm mọi kế để sinh nhai. Tôi cần xe đạp để di chuyển. Thậm chí phải ăn trộm để mưu sinh. Từ khi chiếc xe đạp ưa thích bị mất, tôi không ngừng lấy trộm những chiếc xe đạp khác. Không phải vì tôi không đủ tiền để tự mua chiếc mới, mà vì đó là cách để sống. Đúng là hành động ấy sai trái... Ibra im lặng một lúc, nhưng anh đâu còn cách nào khác nếu muốn sinh tồn, phải không?- Thế bây giờ, anh muốn lấy trộm điều gì từ bóng đá để trao cho cậu nhóc Zlatan ngày đó?- Chẳng có gì. Tôi bây giờ sẽ nói với tôi ngày đó rằng hãy cứ kiên trì. Có công mài sắt có ngày sẽ nên kim. Thành quả rồi sẽ đến từ công sức lao động. Tôi từng chăm chỉ chứ không phải không, nhưng tôi ngày trước lại thiếu đi sự nhẫn nại. Tôi chỉ muốn đạt được mọi thứ nhanh nhất có thể. Tôi sẽ nói với mình ngày ấy "Zlatan, hãy kiên nhẫn. Hãy nỗ lực làm việc và tin tưởng vào bản thân."- Vậy anh đã học cách kiên nhẫn như thế nào?- Còn trẻ mà học được tính đó thì tôi đi đầu xuống đất! Chỉ khi nào đủ già dặn như tôi bây giờ, anh mới hiểu kiên nhẫn là gì. Khi còn trẻ, đầu anh nghĩ đến đủ thứ, lại còn sung máu, muốn khám phá thế giới và muốn học hết tất cả, cho nên không đơn giản đâu. Phải đến một lúc nào đó khi được những người có kinh nghiệm dìu dắt, họ mới giúp cho anh chậm rãi, từ tốn trở lại và nói cho anh biết đâu mới là sự thật trong cuộc đời Di sản mà Zlatan Ibrahimovic để lại một khi kết thúc sự nghiệp sẽ là gì?- Tôi chịu. Hy vọng là tôi có thể để lại được điều gì đó, để cho thấy là tôi cũng có ích, là tôi đã làm được việc. Biết đâu sẽ là những ý tưởng. Đó là tin vào bản thân mình, có cá tính riêng, cũng đừng ngại do dự nếu bản thân đang suy nghĩ điều gì khác, và luôn luôn cởi mở. - Vậy có bao giờ anh phạm sai lầm chưa?- Ngày nào tôi chẳng phạm sai lầm. Nói đâu xa, ngay lúc này đây, trò chuyện với các anh thôi cũng là sai quá sai Ibra cười. - Ừ, chúng tôi cũng đang cảm thấy sai... Ibra cười.- Không. Thật ra thì ngày nào chúng ta cũng làm sai một chuyện gì đó. Nhưng cũng nhờ vậy mà chúng ta mới hoàn thiện hơn. Đâu có ai là hoàn hảo. - Anh tự hào nhất về điều gì?- Tôi tự hào về những gì đã làm. Tôi xuất thân từ một nơi mà ai nấy cũng đều bình phẩm về tôi, họ đều chỉ nói về hai từ "Không thể". Mọi người cứ thế nói vào mặt tôi "Phải rồi, cậu ta chẳng có gì xuất sắc." Nhưng tôi vẫn tồn tại đấy thôi, tôi đứng đây, ở tuổi 39, vẫn xỏ giày ra sân bình thường. Thế là tôi tự Liệu anh còn có thể hay hơn?- Tôi nghĩ ai trong chúng ta cũng có thể tốt hơn ngày hôm qua. Quan trọng là phải có chí Kể cả anh bây giờ?- Đúng vậy. Ai cũng có thể trở thành phiên bản hoàn thiện hơn. Trong đầu, tôi luôn tự thôi thúc bản thân phải nỗ lực hết mức và tôi đã như thế. Tôi có thể hay hơn nữa không à? Có người sẽ nói có, có người sẽ nói không. Chuyện đó thì còn tranh cãi dài Chính xác thì giờ đây, anh có cảm thấy phát mệt với ý kiến từ truyền thông, từ người hâm mộ hay nói chung là tất cả?- Công việc này vốn như thế. Tôi đâu có quyền lựa chọn, nhưng khi nào anh giỏi như tôi, những chuyện như thế ắt sẽ đến và anh phải học cách chấp Anh sẽ nói gì với những người tuyên bố rằng anh chỉ là cầu thủ lớn của những trận cầu nhỏ?- Chín người mười ý. Ai cũng có quyền nói lên suy nghĩ của Vậy lúc còn trẻ, những lời lẽ đó có khiến anh cảm thấy phiền phức?- Không hề. Nó như thể trút thêm dầu vào lửa. Nó càng thôi thúc tôi nỗ lực hơn. Nói cách khác, nó có tác dụng ngược khi mang lại cho tôi thêm động lực, như nhiên liệu để tôi càng tiến lên và giúp tôi không bao giờ cảm thấy thỏa mãn. Tất cả những lời chỉ trích nhận được, tôi biến chúng thành nhiên liệu nhóm lên ngọn lửa và trích xuất năng lượng từ đó. Bìa tạp chí tháng 9 của France Vậy anh có cảm thấy hối tiếc điều gì không?- Không. Những gì diễn ra trong cuộc đời đều có lý do của nó. - Ngay cả việc chưa bao giờ vô địch Champions League?- Không. Anh nghĩ rằng chỉ cần giành Champions League, tôi sẽ còn xuất sắc hơn à? - Đúng là không cần thiết. Ronaldo "Người ngoài hành tinh" cũng đâu có giành Champions League...- Chính xác. Nếu vô địch Champions League, quá tuyệt vời! Tôi thì không có được nó, nhưng như thế cũng không khiến tôi bớt hay đi. Chuyện đó cũng giống như người khác nói với tôi "Này Zlatan, không vô địch World Cup nghĩa là không xuất sắc." OK... làm người Pháp sẽ dễ vô địch World Cup hơn làm người Thụy Điển. Trở lại với câu chuyện Champions League, cái gì càng khiến anh chờ đợi, anh sẽ càng cảm thấy nó có giá trị hơn đúng không? Thế nên bản thân tôi vẫn còn những hoài bão. Ở cấp CLB, tôi đã giành được mọi thứ, ngoại trừ Champions League. Nhưng tôi chẳng có gì phải than phiền, vì tôi đã làm được nhiều thứ hơn khối người. Vậy là vui Anh cũng chưa từng giành được Quả Bóng Vàng. Anh thiếu Quả Bóng Vàng hay lịch sử Quả Bóng Vàng thiếu anh?- Chắc chắn là lịch sử Quả Bóng Vàng thiếu tôi Anh từng về thứ tư trong đợt bình chọn năm 2013. Đó cũng là thành tích tốt nhất anh từng giành được. Anh có thấy không bình thường khi bản thân chưa từng giành được danh hiệu đó?- Tôi muốn nói thế này... Cầu thủ nào cũng đều muốn giành một giải thưởng nào đó để chứng minh cho cả thế giới rằng mình mới là số một. Sâu trong thâm tâm, tôi cảm thấy mình là số một thế giới. Đồng ý rằng đó là giải thưởng danh giá, nhưng lại dựa trên những lá phiếu bình chọn của người khác. Trong khi bản thân các anh, những người đi bỏ phiếu, các anh hiểu rõ vì sao tôi không thể giành được nó chứ! Ibra cườiĐâu chỉ tờ France Football bình chọn, mà còn là những nhà báo thể thao trên toàn thế giới Messi và Cristiano Ronaldo từng giành được các Quả Bóng Vàng. Họ có gì mà bản thân anh thiếu?- Nếu anh đang nói về những phẩm chất bên trong mỗi cầu thủ, họ có gì tôi có đó. Còn nếu anh nhìn vào những danh hiệu, phải, tôi chưa từng vô địch Champions League... Nhưng tôi không rõ các anh tính toán ra làm sao. Bản thân tôi không phát cuồng vì chuyện đó. Vì tập thể xuất sắc thì cá nhân mới trở nên nổi bật. Cá nhân sẽ không thể giỏi nếu tập thể không đủ Anh nhìn thấy mình ở đâu trong lịch sử bóng đá thế giới? Giả sử có một cái mâm, anh sẽ ngồi ở đâu trên chiếc mâm ấy?- Ý anh là sao?- Ý tôi là anh sẽ ngồi đâu quanh chiếc mâm ấy?- Tôi không cho rằng so sánh các cầu thủ với nhau là điều hợp lý. Mỗi cầu thủ thi đấu ở một thời kỳ, trong một thế hệ với những người đồng đội khác nhau... Làm sao so sánh được! Tôi chỉ nghĩ mỗi người đều có câu chuyện của riêng họ và anh phải nhìn nhận như thế. Chiếc mâm của tôi vì thế sẽ toàn các vấn Anh có nghĩ là vì tính khí của bản thân mà anh bị cho ra rìa?- Tôi đơn giản là chính tôi thôi. Mọi người đều cố gắng trở nên hoàn hảo. Tôi sẽ chỉ nói "Hãy là chính mình và đó mới là ý nghĩa của sự hoàn hảo." Ai rồi cũng phải khác, nhưng tôi không như vậy, tôi không thay đổi chỉ vì muốn thành công. Thay đổi làm gì cơ chứ! Tôi vẫn sẽ tiếp tục là chính mình, bất kể chuyện gì có xảy ra đi chăng nữa. Tôi chơi bóng theo kiểu của tôi, tôi muốn chơi như thế và cùng tập thể của mình giành chiến thắng, cái gì đến rồi sẽ đến. Tôi không chọn lựa để trở nên nổi tiếng... Tôi không hiểu ý của anh là gì khi nói "bị cho ra rìa". Công việc này nó vốn vậy mà, anh giỏi thì anh sẽ trở nên nổi tiếng, vì anh được chú ý tới. Cái gì cũng có hệ quả của Ý tôi không phải là "bị cho ra rìa", mà là vượt ra ngoài khuôn khổ bóng đá ấy...- À à. Nhưng ngay cả khi như thế thì nó cũng liên quan đến câu chuyện trên sân cỏ cả thôi. Mọi người sẽ bàn về anh, nhưng nếu anh chỉ là một cầu thủ hạng xoàng, sức mấy anh trở thành một biểu tượng được. Với tôi, khi đó anh chỉ là một thằng Vậy trong bóng đá có nhiều anh hề lắm à?- Cả rổ... Cả rổ Mới đó anh vừa nói "Trở nên hoàn hảo..."- Ibra cắt ngang lời Tôi nói ai nấy cũng muốn trở nên hoàn hảo và cũng có người tạo nên cá tính riêng. Tôi nói làm chính mình chính là sự hoàn hảo bên trong mỗi bản thân. Cũng như khi anh hỏi tôi có từng phạm sai lầm hay không ấy. Dĩ nhiên là tôi từng phạm sai lầm rồi, nhưng bất kỳ ai nghĩ rằng họ hoàn hảo thì có nghĩa là họ cũng nghĩ bản thân chưa bao giờ phạm sai Phải, nhưng trong mắt anh, là chính mình mới là hoàn hảo?- Đó là những gì tôi muốn nói, đó chính là sự hoàn hảo. Nhưng tôi không cố để trở nên hoàn hảo, tôi đơn giản chỉ là chính mình mà thôi. Vậy nên như thế mới là hoàn hảo. Nhưng như tôi nói rồi, điều đó không có nghĩa là tôi không phạm sai lầm, tôi có chứ. Tôi còn nhớ lúc mới tới Mỹ, người ta từng chọn ra 20 VĐV để lập nên một đội hình hoàn hảo. Tôi có mặt trong tập thể ấy. Đơn giản bởi vì tôi là chính mình. Trước khi phỏng vấn, tôi không cần hỏi anh xem những câu hỏi là gì, trong khi hầu hết những người khác đều muốn biết. Đến khi thực hiện xong cuộc phỏng vấn, những người khác đều muốn đọc lại bài báo để xem bản thân có nói hay hay dở. Tôi ấy hả, tôi không thèm. Tôi chẳng quan tâm!- Ở PSG, anh từng tuyên bố trong ngày ra đi rằng "Tôi đến như một vị vua và ra đi như một huyền thoại." Giờ ở Paris có còn huyền thoại nào kế thừa anh không?- Như tôi đã nói rồi đó thôi, mỗi cầu thủ có câu chuyện của riêng họ. Tôi đã có câu chuyện của riêng mình ở PSG. Giờ, đến lượt người khác tự họ khắc ghi tuyên ngôn của mình lên bia đá. Cá nhân tôi thì đã viết "Tôi đến như một vị vua và ra đi như một huyền thoại." Câu này tôi giữ tác quyền, những người khác tự mà tìm câu khác Cuộc sống có phải là một chuỗi tiếp nối của những câu chuyện, luôn có mở đầu và luôn có kết thúc?- Lúc nào cũng vậy. Quan trọng là anh mở bài ra sao và kết bài thế nào. Nhưng nếu giành được thành tựu, người khác sẽ luôn nhớ tới Chuyện khiến chúng tôi phải nhớ về anh quan trọng đến thế cơ à?- Không. Tôi làm tốt công việc của mình và tôi đến để góp sức, để giành chiến thắng và làm nên sự khác biệt trên sân. Tôi không bắt ai phải nhớ đến mình. Mọi người nhớ đến anh, bởi vì anh đã đạt được điều gì đó. Chỉ thế thôi!- Anh là kẻ ngạo mạn hay tự phụ?- Tôi là người tự tin. Không ngạo mạn, cũng không tự phụ. Ai ngạo mạn sẽ gọi tôi là kẻ ngạo mạn. Còn người thông minh sẽ gọi tôi là người thông minh. - Được người khác đánh giá là đặc biệt chắc mang lại cho anh cảm giác sung sướng lắm nhỉ?- Tôi không đặc biệt. Tôi chỉ là người bình Vậy những câu chuyện và sự nghiệp khiến anh trở nên đặc biệt phải không?- Đó lại là chuyện khác. Mọi người đều bình đẳng và bình thường như nhau. Chúng ta chỉ khác biệt theo cách của mình, nhưng về bản chất, chúng ta đều như Cách anh hành xử và thể hiện cá tính là để che giấu đi những khuyết điểm của bản thân?- Lúc nào anh đạt đến cái tầm như tôi, anh sẽ không còn sự lựa chọn. Tôi ở đây không phải để chia sẻ về cuộc sống của mình với cả thế giới. Tôi là một cầu thủ chuyên nghiệp, tôi chia sẻ những gì tôi muốn chia sẻ. Tôi không phải gã hề trên Instagram mà sáng nào cũng thức dậy và nghĩ xem nên đăng bức ảnh nào cho đẹp để nói lời chào đến người hâm mộ. Tôi muốn chia sẻ những thứ từ đời sống chuyên nghiệp của bản thân. Đời sống riêng tư với tôi rất quan trọng và tôi không muốn chia sẻ chúng. Còn với đời sống chuyên nghiệp, tôi chia sẻ vì đó là một phần trong công việc. Tôi không che đậy gì hết. Tôi chỉ tìm cách giữ những gì thuộc về riêng tư cho bản thân mình. - Anh có nói về sự tự tin, đó có phải là cách để che giấu đi phần dễ vỡ trong con người anh?- Không luôn. Khi anh tự tin, anh sẽ tin tưởng vào những gì mình làm và tin tưởng vào bản thân mình. Nó đúc nên con người anh. Có thể nó cũng giúp anh có thêm lợi thế, khiến anh cảm thấy dễ chịu. Nhưng không phải để che giấu điều gì cả. Nó là chí khí, chứ không phải sự yếu đuối. Nó là sức mạnh, là nguồn năng Phải chăng thông qua cách hành xử, anh muốn xua tan tất cả những gì dễ tổn thương nhất của bản thân? Cứ mỗi lần như vậy, có phải anh đều hồi tưởng lại thời tuổi thơ ở Rosengard, khi anh từng bị mỉa mai là "đồ nhu nhược"? Bị xúc phạm như thế chắc khiến anh cảm thấy tổn thương lắm phải không?- Không. Tôi cũng dễ bị tổn thương, vì tôi có cảm xúc, có những điểm yếu, có những thứ khiến tôi đau lòng. Tôi không phải người khổng lồ xanh Hulk. Tôi cũng không phải Siêu nhân Superman. Trên sân hay ngoài đời, mọi người có thể sẽ luôn thấy tôi là người tự tin, nhưng tôi cũng dễ bị tổn thương. Tôi có những khuyết điểm và xúc cảm như bao người. Chuyện đó vốn dĩ rất bình Tuy vậy, vẫn đóng vai Superman hoặc Hulk mà phải không?- Tôi không nghĩ mình từng vào vai nào cả. Tôi chỉ là chính tôi. Không hơn không kém... Ibra chần chừ Tôi muốn nói rằng tôi được dạy dỗ như thế, lớn lên và kinh qua cuộc đời, tôi đúc kết nên kinh nghiệm cho bản thân và giúp tôi trưởng thành. Giờ, tôi có một gia đình và hai đứa con, đó là một phần của cuộc sống. Tôi bước qua những chương mới trong cuộc đời. Tôi từng có những thời khắc sóng gió, những cột mốc hạnh phúc, cả những quãng thời gian bình thường. Anh trải qua hết tất cả và chúng làm nên con người anh của hiện tại. Tôi là tôi của lúc này. Có thể trong vòng sáu tháng hay một năm nữa, tôi sẽ trở thành một con người khác. Mọi thứ còn tùy thuộc vào những biến động của dòng đời. Tôi đâu phải 35, 30 hay mới 25 tuổi. Cách tôi tư duy không còn như trước. Nhưng tôi vẫn sẽ là chính mình. Chuyện đó mới quan trọng. Tôi trưởng thành hơn, tùy từng hoàn cảnh mà tôi có cách ứng phó khác nhau, cả trên sân lẫn ngoài đời. Tôi muốn gặt hái thành quả từ sự nghiệp chơi bóng đỉnh cao, chia sẻ kinh nghiệm bản thân với các đồng đội đến lâu nhất có Cũng gần 40 tuổi rồi, giờ anh có còn là một gã bặm trợn nữa không?- Nhưng mà trời ơi, các anh thật sự coi tôi như một tay găng-tơ à? Ibra cười Anh có ảnh của tôi mà... Tôi đâu phải găng-tơ. Nếu chỉ vì tôi cao gần 2 mét và vẫn cơ bắp cuồn cuộn, thì là bởi tôi tập luyện chăm chỉ, chứ đâu phải vì tôi là dân đầu đường xó chợ ở khu Venice Beach, và đâu phải cả ngày tôi đều dùng đến "cơ bắp". Tôi sinh ra đã có tạng người như thế, cha mẹ tôi đều to cao, nên tôi thừa hưởng gene đó. Tôi cố gắng điều chỉnh lối chơi của mình sao cho phù hợp với tạng người và cả tuổi tác như bây giờ. Tôi không còn nhanh như hồi 25 hay 30 tuổi, dẫu vậy tôi luôn nỗ lực hết sức vì tập thể. Nhưng tôi không bặm trợn như các anh nghĩ Vậy anh có dễ thương không?- Có chứ. Nếu quen biết tôi, các anh sẽ thấy tôi có trái tim nhân hậu. Bằng không, tôi sẽ là gã đáng ghét trong mắt các Anh thích được tất cả mọi người yêu quý chứ?- Không. Tôi chỉ muốn mọi người thừa nhận mỗi khi tôi làm điều gì đó có ích. Được yêu quý hay bị ghét... Ý tôi muốn hỏi, yêu thương là gì? Kể tôi nghe xem! Yêu thương chỉ xuất phát từ những người gần gũi, những người thân của anh mà thôi. Ví dụ như cả những người hâm mộ nữa. Chẳng hạn khi tôi còn ở Inter, người hâm mộ yêu thương tôi, nhưng khi tôi ra đi, không còn tình yêu nữa. Vậy thì, yêu thương là gì?- Là gia đình, những người thân bên cạnh anh...- Chính xác. Khi bạn làm việc tốt, bạn được yêu quý, nhưng rồi bất thình lình, bạn không còn được yêu thương nữa. Thế mà gọi là yêu à? Đâu phải. Tôi không không cần được yêu quý. Tôi chỉ muốn mọi người công bằng và trân trọng những gì tôi làm nếu tôi làm được việc. Nhưng đó lại là một phần của một thứ vĩ mô. Tôi không tìm kiếm sự yêu quý như những người tham gia vào các hoạt động từ thiện chỉ để người khác nói với họ rằng "Ồ, anh ta đúng là người tốt bụng!" Nghe cứ giả trân thế nào ấy. Nếu tôi muốn, tôi sẽ làm và không cho một ai biết. Tôi sẽ làm xuất phát từ trái tim. Nhưng một số người thì họ lại xuất phát từ suy nghĩ trong đầu. Họ làm từ thiện để được nhận những lời khen "Mẹ bà, thằng cha này tốt dữ bay! Nó quyên tiền cho bệnh viện, nó quyên tiền cho quỹ chống Covid-19." Tôi có làm đấy, nhưng tôi không kể lể. "Khác biệt lớn nằm ở chỗ đó."- Đó phải chăng là mặt xấu nhất của bóng đá ngày nay?- Thế giới bây giờ là vậy mà! Ai cũng muốn trở nên hoàn hảo cả. Họ muốn xây dựng hình ảnh, kiểu như "Ôi chao!" Nhưng cuối cùng, sự thật sẽ phơi bày. Chúng ta rồi sẽ biết bộ mặt thật của họ. Cứ nhìn gương Tiger Woods là rõ. Ông ta từng được xem là người đàn ông hoàn hảo nhất hành tinh... Hãy cứ là chính mình thôi, đừng cố gắng tự lừa bản thân và trở thành một ai đó khác. Bằng không, cuối cùng, anh sẽ phải trả giá. Nếu muốn làm gì thì chơi thôi. Đừng làm vì người khác bảo anh phải làm, vì như thế là tốt, hay vì như thế có ích hoặc sẽ giúp anh trở nên hoàn hảo. Cứ như bị lôi kéo, bị thao túng vậy. Tôi thì không muốn như vậy. Những gì các anh nhìn thấy tôi trên mạng xã hội chính là đời sống thực của tôi. Người thực việc thực. Là một, chứ không phải hai. - Cũng không "trang điểm" gì cả?- Không qua bộ lọc, không đổ màu. Vừa ám chỉ không dùng đến chức năng thêm màu sắc cho hình ảnh trên Instagram, vừa có nghĩa không sống hai mặt - Khi đặt câu hỏi liệu anh có muốn được mọi người yêu quý, bản thân chúng tôi có suy nghĩ rằng anh đã học thuộc lòng bài quốc ca Thụy Điển. Phải chăng chúng tôi đã sai khi cho rằng anh muốn được thừa nhận hoàn toàn ở quê hương anh?- Lúc còn nhỏ, tôi không cảm thấy mình là một người Thụy Điển cha của Ibra là người Bosnia, mẹ của anh là người Croatia. Bởi vì họ khiến tôi có cảm giác rằng tôi khác biệt. Tôi bị đối xử, đánh giá và nhìn nhận theo cách khác... Chính vì thế mà tôi không có cảm giác mình hoàn toàn là người Thụy Điển. Tôi bị khiến có cảm giác đó. Giả sử họ giúp tôi có cảm giác mình cũng như họ, có lẽ tôi ngày ấy tôi sẽ nhìn nhận bản thân mình là người Thụy Điển 100%. Nhưng giờ đây, tôi sẽ nói rằng, mình hoàn toàn là người Thụy Điển. Khi tôi còn trẻ, tôi nghĩ khác về chuyện đó. Còn giờ, khi đã già đi, tôi có được những trải nghiệm, và tôi chính là người Thụy Điển 100%. Tôi đại diện cho một Thụy Điển mới mẻ, cũng là đại diện cho một thế giới mới. Ở Pháp, cũng như còn người nói về một nước Pháp xưa cũ. Ồ thôi nào! Chúng ta đang sống trong năm 2021! Thế giới giờ đây là một sự pha trộn, với những mảng màu tương phản khác biệt. Song điều đó không phải vì các anh không cảm thấy mình hoàn toàn là người Pháp, hay không phải hoàn toàn là người Thụy Điển. Chỉ là vì khi còn trẻ, anh không thể hiểu hết mọi vấn đề. Đó là một giai đoạn mà anh học hỏi và thu nhặt thông tin từ thế giới để làm tiền đề cho nhận thức. Anh sẽ có những lúc gặp trắc trở. Nhưng cái gì cũng có hệ lụy của nó cả. Ở khía cạnh tinh thần, chỉ cần bạn bị đối xử khác – vì bạn khác biệt trong mắt người khác – bạn sẽ chịu đau khổ. Nó cũng giống như những đứa trẻ bị bắt nạt/quấy rối ở trường học. Nhiều người sẽ nói "Không sao đâu, chuyện đó rồi sẽ qua." Họ đâu có hiểu rằng những hệ lụy về tâm lý sẽ còn dai dẳng đến nhiều năm sau đó. Đứa trẻ bị bắt nạt/quấy rối có thể rơi vào trạng thái tâm lý bất ổn và gặp thương tổn tinh thần. Tôi hay nói rằng thà bị đấm một phát đau điếng còn hơn, vì cơn đau chỉ kéo dài có 5 phút. Nhưng khi bị bắt nạt/quấy rối, hậu quả có thể kéo dài đến cả phần đời còn người quan niệm như vậy trưởng thành trong một xã hội cũ, họ dốt nát và nghĩ rằng mình vẫn đang sống trong thế giới cũ. Vợ tôi là người Thụy Điển 100%. Thế nên, các con của chúng tôi sẽ có những sự khác biệt, nhưng chúng vẫn hoàn toàn là người Thụy Điển. Đó mới là điều tuyệt vời. Và đó là thế giới chúng ta đang sống. Một thế giới phẳng, đa chiều và không thành Anh có còn cảm thấy bị phân biệt chủng tộc ở Thụy Điển không?Cá nhân tôi thì không, nhưng chuyện đó vẫn tồn tại. Đâu đâu trên thế giới cũng có. Lũ người dốt nát vẫn tồn tại, ngay cả khi chúng ta đang ở đây để chia sẻ tình yêu và niềm say mê về những gì thuộc về chuyên môn của mỗi chúng ta. Với tôi, đó là bóng đá. Tôi không chơi gì khác ngoài bóng đá để lan tỏa tình yêu. Cách tốt nhất tôi có thể làm để lan tỏa tình yêu chính là thông qua bóng đá. Chỉ có vậy thôi. - Quan điểm của anh vẫn khác hẳn với LeBron James thì phải?- Tôi từng nói rằng chúng tôi không phải những chính trị gia. Chính trị thì luôn gây chia rẽ. Còn bóng đá, trong thế giới của tôi, là để đoàn kết mọi người. Khác biệt rất rõ ràng. Vì tôi có được cơ hội để gặp gỡ và kết thân với những người mà vốn dĩ tôi sẽ không có cơ hội nếu không chơi bóng. Tôi gặp những người từ tứ bề của thế giới. Bóng đá đưa mọi người xích lại gần nhau. Còn chính trị thì gây chia rẽ. Nếu tôi muốn trở thành một chính trị gia, tôi sẽ đi làm chính trị. Chúng ta chỉ nên làm những gì mình giỏi nhất. Thể thao và chính trị là hai phạm trù khác nhau. Nếu anh thông minh, chắc anh sẽ hiểu. - Chứ không phải vì anh không dám lên tiếng? - Chuyện tôi có lên tiếng hay không không phải vấn đề. Nó liên quan đến hành động và thông điệp mà anh muốn gửi đi. Chúng tôi, những cầu thủ bóng đá, chúng tôi mang lại tình yêu và niềm vui. Anh đâu thể mang chính trị của anh vào thế giới ấy. Tôi ở đây không phải để gửi đi một thông điệp xấu đến người khác. Tôi ở đây chỉ để giúp mọi người xích lại gần nhau, lan tỏa tình yêu và niềm vui. Đó là ý nghĩa tốt đẹp nhất mà chúng tôi có thể làm. Bóng đá hay thể thao chính là như vậy. Và cũng bởi đó là thứ mà chúng tôi giỏi nhất. Chuyên môn của tôi là đá bóng. Và tôi giỏi đá Điều gì khiến anh cảm thấy buồn lòng?- Tùy từng giai đoạn trong cuộc đời mà bạn sẽ có những nỗi buồn khác nhau. Giờ tôi có gia đình riêng. Thế nên chính hoàn cảnh hiện tại khiến tôi cảm thấy buồn, khi chúng ta phải sống trong thời kỳ Covid-19, diện mạo thế giới đã hoàn toàn thay đổi. Tình hình ở Italy đã tốt dần lên, khi tôi đã có thể ra ngoài để ăn uống, cũng như đã có thể gặp mặt mọi người. Chỉ là, cảm giác lúc này thật kỳ lạ! Cứ như thể tôi không còn quen với việc đó vậy. Tôi chỉ có mỗi một mong ước, là về nhà. Tôi không còn quen với những thói quen cũ nữa. Tôi đã quen với việc ngồi nhà, quen với việc đeo khẩu trang suốt một quãng thời gian dài. Sẽ không dễ để quay trở lại nếp sống thường nhật như trước kia. Tôi hy vọng mọi thứ sẽ lại đâu vào đấy, và tất cả chúng ta sẽ tập làm quen trở lại. Mọi thứ khi đó sẽ trở về cái nếp vốn dĩ của nó. Dù chắc chắn sẽ có những hậu quả trong tương lai. Ibrahimovic bên vợ và hai con Vậy anh sợ điều gì?- Nỗi sợ là gì? Nó còn tùy thuộc vào lăng kính mà anh muốn nói tới. Tôi không sợ phải đương đầu trước những thử thách. Tôi không sợ thử những điều mới mẻ. Tôi chỉ sợ... Ibra ngập ngừng sợ bệnh tật. Phải, là bệnh tật. Nhưng anh không thể lo lắng mãi, bằng không sẽ phát điên lên đấy. Đương nhiên tôi có những nỗi sợ, nhưng tôi vẫn là người lạc quan. Hoặc ít nhất, là cố lạc Nói về nỗi sợ, khi anh lên chức bố, có phải nỗi sợ lại càng tăng lên?- Anh không thể nói về nỗi sợ khi nhắc đến chuyện con cái. Thay vào đó, hãy xem đó là điểm yếu. Khi có con, con cái trở thành điểm dễ tổn thương nhất của anh. Ở đây là sự nhạy cảm và cảm xúc. Con cái trở thành điểm yếu của anh. Vì lúc này, anh sống không còn là cho bản thân mình nữa, mà còn vì con cái. Con cái trở thành điều quan trọng nhất với anh. Những gì xảy ra trong cuộc đời của chúng bất giác quan trọng hơn bội phần so với những gì bản thân anh phải đối mặt. Ấy chính là điểm yếu... Ibra dừng nói. Mà này, các anh, chúng ta đã nói chuyện được 30 phút rồi đấy! Tôi không muốn nói thêm nữa. Tôi có giá lắm chứ bộ!- Thế giá là bao nhiêu nhỉ?- Nhiều đấy... Cứ đi mà hỏi PSG!- Hay cho chúng tôi thêm 5 hay 10 phút nữa đi?- OK! Được rồi. Vậy đi, nhưng tôi vẫn còn nhiều công chuyện phải làm lắm!- Chúng tôi muốn hỏi anh về việc giải nghệ. Rời xa bóng đá chắc anh sẽ cảm thấy kỳ quặc lắm nhỉ?- Chắc là vậy. Với bất kỳ cầu thủ nào, giải nghệ là quyết định khó khăn. Trong suốt cả sự nghiệp, anh như được lập trình. Mỗi ngày, anh thức dậy, ăn sáng, tập luyện, kết thúc buổi tập, rồi có người chăm sóc cho, chuẩn bị cho bữa trưa, anh về nhà, hồi phục, dành thời gian bên gia đình hay thư giãn, cứ ngày này qua ngày nọ y hệt nhau. Anh nhấn nút "lặp lại". Trong đầu như được chạy sẵn chương trình. Và tôi đã như vậy suốt 20 hay 25 năm nay. Cái ngày anh dừng lại, vào buổi sáng đầu tiên, khi thức dậy, anh sẽ tự nói với bản thân mình "Giờ mình làm cái quái gì nhỉ?" Anh không còn được lập trình nữa và anh bước vào một chương mới của cuộc đời. Chính điều đó mới khiến tôi sợ hãi. Tôi sẽ làm gì đây trời? Dẫu sao, tôi vẫn chưa tới ngày đó. Tôi cũng không muốn nghĩ về ngày đó. Lúc nào nó đến, tôi sẽ nghĩ cách đối phó. - Ở Pháp, chúng tôi gọi đó là "la petite mort" tạm dịch là "cái chết ngắn ngủi".- À phải, chính xác là từ đó. Tuy nhiên, nó sẽ còn tùy thuộc vào bản tính của anh, cách anh hồi phục, cách anh chống chọi, cách anh ứng phó... Nói chung là không dễ...- Chắc là anh sẽ không muốn buông thả bản thân một khi giải nghệ đâu nhỉ? Chẳng hạn uống những gì mình thích, ăn những gì muốn ăn...Sau khi kết thúc sự nghiệp, tôi sẽ biến mất hoàn toàn... Khi nào sống đủ lâu trên thế giới này như tôi, anh sẽ biết bản thân mình đã phải trải qua những gì, cả ở thể chất lẫn tinh thần. Vì thế, tôi chỉ muốn biến mất và tận hưởng cuộc sống. Cuộc phỏng vấn giữa France Football các phóng viên Johan Tabau và Thomas Simon với Ibrahimovic được thực hiện vào ngày 5/5, nhưng đến tháng 9 mới được phát hành, kéo dài trong 40 phút. Khi được yêu cầu chấm điểm cho cuộc phỏng vấn, với thang điểm 10 cao nhất, Ibra đã trả lời "20 điểm!" Tựa đề bài phỏng vấn mà Ibra muốn đặt "Này, tôi đã giúp các anh nổi tiếng."Khi được hỏi "Câu hỏi nào mà các phóng viên không nên đặt cho anh?", Ibra đã trả lời "Đó là chuyện của các anh, chứ có phải tôi đâu! Các anh hỏi, còn tôi trả lời." Hoàng Thông theo France Football - Chủ nhật vừa rồi 3/10, Zlatan Ibrahimovic kỷ niệm sinh nhật thứ 40. Đáng chú ý, lão tướng người Thụy Điển vẫn chưa từ bỏ nghiệp quần đùi áo số, và anh vẫn đang là chân sút danh tiếng bậc nhất Serie A hiện nay. Thành thật mà nói, Ibra không đơn thuần là chỉ tiếp tục theo đuổi nghiệp cầu thủ. Giống như một cựu vô địch quyền Anh hạng nặng, anh không chấp nhận sự giới hạn của cơ thể. Sau khi Cristiano Ronaldo và Lukaku lần lượt ra đi, Ibra chính là chân sút danh tiếng nhất, và có lẽ cũng nguy hiểm bậc nhất của Serie A. Chúng ta vẫn coi sự hiện diện của Ibrahimovic là một điều hiển nhiên. Anh tạo cho người ta cảm giác rằng nếu nhảy vào bất cứ CLB nào, anh cũng sẽ là thống soái hàng công và sẽ ghi một lô bàn thắng. Dẫu vậy, những gì chúng ta chứng kiến ở Milan vẫn hoàn toàn khó tin, thậm chí được coi là độc nhất vô nhị trong thế giới bóng đá. Chúa trở lại! Hay cú sốc mới của Zlatan Ibrahimovic Một Ibra độc nhất vô nhị Ibrahimovic già hơn Nemanja Vidic, Joe Cole, và Michael Essien – những danh thủ đã thuộc về thì quá khứ. Anh cũng già hơn Mikel Arteta, người đã có hai năm dẫn dắt Arsenal. Anh cũng già hơn 4 tuổi so với người đồng đội cũ ở MU và giờ hiện là HLV Derby County – Wayne Rooney. Thực ra thì việc các ông già gân vẫn thi đấu ở Ý ở tuổi 40 không phải là quá hiếm. Theo thống kê, có 21 lão tướng vẫn thi đấu tại Serie A khi đã bước sang tuổi tứ tuần. Nhưng trong số đó có 13 người là thủ môn, vị trí đỡ bị hao sức và được xem là có tuổi thọ cao hơn, 2 người nữa thi đấu ở thập niên… 40 và 50 của thế kỷ trước, vốn đòi hỏi ít thể lực hơn bây giờ. Nhưng trong số đó, ít ai sánh được Ibrahimovic về đẳng cấp chơi bóng khi ở độ tuổi ấy. Francesco Totti kỷ niệm sinh nhật thứ 40 vào tháng 9/2016 và đã thi đấu hết mùa giải 2016-17. Nhưng cho dù được đá chính ở Europa League và Cúp Ý, “hoàng tử Roma” đã không được đá chính lần nào ở Serie A kể từ sau lễ sinh nhật. Anh vào sân từ ghế dự bị 17 trận, với thời lượng trung bình 16 phút/trận. Ở Anh, Ryan Giggs bước sang tuổi 40 vào tháng 11/2013, và từ đó đến cuối mùa chỉ đá chính 4 trận nữa ở giải Ngoại hạng Anh trước khi chuyển sang làm… HLV tạm quyền để thay thế David Moyes. Tương tự, Javier Zanetti kỷ niệm sinh nhật thứ 40 vào tháng 8/2013, và kể từ đó, anh chỉ đá chính 4 trận cho Inter Milan trước khi tuyên bố giải nghệ. Paolo Maldini có lẽ là danh thủ thi đấu ấn tượng nhất khi bước qua tuổi 40. Ông đá chính 30 trận ở Serie A, trong mùa cuối cùng khoác áo Milan 2008-09 trước khi treo giày. Tất cả những cầu thủ đó Totti, Giggs, Maldini – cả Alessandro Costacurta nữa đều gắn bó với những câu bộ chủ quản trong suốt sự nghiệp của mình, hoặc gần như thế là trường hợp của Zanetti với 19 năm khoác áo Inter. Họ trở thành một phần lịch sử của CLB, là niềm cảm hứng cho các cầu thủ trẻ, và họ không gây ra những vấn đề lớn cho đội bóng vì chấp nhận sắm vai kép phụ do bất lợi về tuổi tác. Nhưng Ibrahimovic thì khác. Anh tái hồi Milan tháng 12/2019, sau 7 năm rưỡi rời xa Serie A, và đã ở tuổi 38, nhưng thay vì chấp nhận đóng một vai trò phụ, một lão tướng như một kế hoạch B hữu dụng, cuối cùng thì anh đã thay đổi luôn cả chiến lược của CLB để khiến người ta phải coi mình là nhân vật trung tâm. Anh thay đổi tinh thần của Milan ngoài đường pitch, và chi phối lối chơi của họ khi bước vào sân. “Đội ơn trời”, HLV Stefano Pioli nhận xét, “Anh ấy đã tạo ra một cú sốc và mang đến nguồn năng lượng mà đội bóng không có”. Thống kê về khả năng ghi bàn của Ibrahimovic theo độ tuổi Zlatan thủ lĩnh, Zlatan “HLV" Đúng là những chấn thương đã cản trở Ibra rất nhiều kể từ khi trở lại Milan, nhưng ngôi sao người Thụy Điển vẫn đá 38 trận ở Serie A, ghi 26 bàn chỉ 5 trong đó là phạt đền. Và đó là một hiệu suất cực ấn tượng với một tiền đạo đã 38, 39 tuổi. Bàn gần nhất được anh ghi vào lưới Lazio hôm 12/9. Đó là trận đấu mà Ibra vào sân ở phút 60 và chỉ mất 5 phút để chấm dứt mọi nỗ lực có điểm của đội khách bằng bàn ấn định chiến thắng 2-0. Milan đã không vô địch suốt một thập kỷ qua, kể từ nhiệm kỳ đầu của Ibrahimovic ở San Siro, khi anh được bầu là cầu thủ xuất sắc nhất Serie A mùa giải ấy. Và để minh chứng cho sự chói sáng vĩnh cửu của mình, hãy nhớ rằng anh đã ghi 15 bàn mùa trước, dù chỉ đá 19 trận ở Serie A, nhiều hơn thành tích của chính anh ở mùa giải vô địch năm xưa 14 bàn/29 trận. Trong 7 năm rưỡi vắng Ibra, Milan không chỉ đơn giản là khô hạn danh hiệu mà thậm chí không đủ sức cạnh tranh. Hãy nhìn thứ hạng của đội bóng áo sọc đỏ đen trong giai đoạn ấy thì rõ họ kết thúc mùa lần lượt ở vị trí thứ 3, 8, 10, 7, 6, 6, và 5. Khi Ibra trở lại San Siro ở giữa mùa giải 2019-20, Milan đang xếp tận thứ 11. Anh thay đổi đội bóng chỉ sau một đêm. Trong phần còn lại của mùa giải Milan giành số điểm nhiều thứ nhì tại Serie A, và họ kết thúc ở vị trí thứ 6, giành quyền dự cúp châu Âu. Đến mùa giải sau đó, Milan tiếp tục tiến bộ vượt bậc khi giành ngôi á quân. Tầm ảnh hưởng của anh có thể so với Bruno Fernandes – người kém anh 13 tuổi – khi mới sang MU. Hãy nghe nhận xét của người đồng đội Ante Rebic “Chúng tôi có một thủ lĩnh trên băng ghế chỉ đạo, một HLV, và một thủ lĩnh trên sân, đó đều là Zlatan”. Mùa này, Ibra mới đã 30 phút ở trận gặp Lazio, nhưng đã ghi 1 bàn. Ảnh Giuseppe Cottini, Getty Images Người ta hay nói một cầu thủ nào đó mệt mỏi vì bóng đá, nhưng Ibra thì ngược lại. Bóng đá mệt mỏi với anh - điều hoàn toàn khác so với Totti, Giggs, hay Maldini. Những đồng đội ca ngợi tầm ảnh hưởng của Ibra trong phòng thay đồ, phẩm chất lãnh đạo đáng kể của anh, niềm tin mãnh liệt vào bản thân của anh mang tính lan tỏa rất lớn. Và việc anh sẵn sàng trở thành tiêu điểm của giới truyền thông thực tế đã làm giảm bớt áp lực lên những cầu thủ ít tên tuổi hơn. Tháng 11/2017, khi trở lại sân cỏ sau 7 tháng dưỡng thương – sớm hơn dự kiến – Ibra cao ngạo tuyên bố “Sư tử đâu có hồi phục giống như con người”. Nếu chỉ nghe câu nói này, chắc hẳn bạn sẽ nhướng mắt lên, với chút ngạc nhiên và cảm giác thú vị. Nhưng nếu bạn xem đoạn clip, chứng kiến anh nhếch mép cười, bạn sẽ có cảm giác. Ibra là mẫu cầu thủ hiếm hoi đi guốc vào bụng phóng viên, và biết thừa những cuộc phỏng vấn sau trận phần lớn chỉ là trò hề. Miễn là anh chơi tốt, anh nói gì cũng được. Thực tế, trong các bài phỏng vấn, không phải phóng viên mà chính Ibra mới là người điều khiển cuộc chơi. Ibrahimovic Tôi là sư tử, không phải người. Nguồn BT Sport Không phải người Thụy Điển điển hình Ibrahimovic chẳng mấy để tâm đến ánh đèn flash quanh mình. Dù là người nổi tiếng bậc nhất ở Thụy Điển, nhưng cuộc sống của anh lại riêng tư đến đáng ngạc nhiên. Trên các tài khoản mạng xã hội của anh không hề có ảnh vợ con. Hồi đầu năm khi được hỏi lũ trẻ nghĩ gì về việc bố chúng trở lại ĐTQG, anh đã không cầm được nước mắt. Ibrahimovic cũng thường xuyên mô tả bản thân rằng anh “không phải một người Thụy Điển điển hình”. Đó là cách mà anh đáp lại những chỉ trích về tính kiêu ngạo vốn không liên quan đến sự khiêm tốn, nhún nhường đặc trưng của con người đất nước này. Mối quan hệ của Ibra với Thụy Điển rất phức tạp. Mẹ anh là người Croatia, bố là người Bosnia, và anh lớn lên ở Rosengard, một khu vực ở Malmo nơi có gần 90% dân số có nguồn gốc nhập cư. Đó là vùng ngoại ô khắc nghiệt nhất ở Thụy Điển, với tình trạng bạo lực như cơm bữa bởi các băng đảng và những cuộc đối đầu với cảnh sát. Sau khi cha mẹ ly hôn, anh sống với mẹ - một phụ nữ hay ăn cắp vặt, rồi sau đó sống với cha – một người đàn ông nghiện rượu. Bản thân Ibra hồi thiếu niên cũng từng trộm đồ siêu thị và trộm xe đạp. Chính anh đã thừa nhận ký ức này trong cuốn tự truyện "I am Zlatan". Thụy Điển là một quốc gia giàu, hạnh phúc và không có chênh lệch quá lớn về khoảng cách giàu – nghèo, nên tuổi thơ ảm đạm của Ibra thường ít được quan tâm. Nhưng dù thế nào, Ibra cũng lớn lên với ít đặc quyền hơn nhiều ngôi sao khác, chẳng hạn như Lionel Messi – con trai của một gia đình trung lưu ở Argentina. Huyền thoại quá cố Johan Cruyff từng bảo rằng điều duy nhất khiến Michael Laudrup không thể trở thành cầu thủ hay nhất thế giới là vì anh đến từ một đất nước giàu, với ngụ ý rằng anh không phải chiến đấu để thoát khỏi đói nghèo, nên sẽ thiếu sự cứng rắn về tinh thần. Tất nhiên, không phải ai đến từ một quốc gia giàu đều giàu cả. CLB bóng đá địa phương của Ibrahimovic là FBK Balkan. Giống như tên gọi, đó là đội bóng được thành lập bởi những người Đông Âu, và bao gồm chủ yếu các cầu thủ trẻ từ các nước Nam Tư cũ. Ibra từng có 4 năm ở đội trẻ CLB này trước khi chuyển sang Malmo – đội bóng lớn nhất của Thụy Điển – một bước đi không tránh khỏi bởi tài năng đặc biệt của anh. “Hồi mới tới Malmo, tôi không được chấp nhận, vì tôi là Ibrahimovic. Tôi không phải Andersson’, tôi không phải Svensson’. Tôi là một người nước ngoài”, Ibrahimovic nhớ lại, “Họ không chấp nhận thái độ của tôi. Họ khiến tôi cảm thấy mình không được chào mời. Tôi khác biệt với họ. Tôi không phải một chàng trai tóc vàng, với gương mặt trắng trẻo… Tôi có cảm giác mình phải làm việc gì đó tới 10 lần mới được mọi người để ý”. Thể hiện gấp 10 lần người khác về cơ bản chính là những gì Ibra đã đặt ra. Chính những việc bị đối xử bất công là động lực để thúc đẩy anh tiến lên. Malmo là bước đệm đầu tiên cho sự nghiệp của Ibra Về cơ bản, Malmo cũng chỉ là một bước đệm đầu tiên cho sự nghiệp của Ibra. Anh chỉ đá ở đây 18 tháng, và sau đó là 20 năm rong ruổi nước ngoài, tại Hà Lan, Ý, Tây Ban Nha, rồi lại Ý, Pháp. Anh, Mỹ, rồi lại đến Ý lần thứ ba. Việc các cầu thủ Thụy Điển trở lại CLB thiếu thời để kết thúc sự nghiệp là khá bình thường, nhưng Ibrahimovic nhiều khả năng sẽ không theo xu hướng ấy. Lý do 2 năm trước, anh bất ngờ mua 23,5% cổ phiếu của Hammarby, đội bóng ở thủ đô Stockholm, nơi anh có một căn nhà tại đây. Nhiều người nghi ngờ rằng việc Ibra đầu tư vào một trong những kình địch của Malmo là cách để anh đáp lại việc bị phân biệt đối xử cách đây 20 năm. Cũng chính vì điều này mà bức tượng của Ibrahimovic ở bên ngoài sân vận động Malmo đã liên tục bị những kẻ cực đoan phá hoại trước khi bị dỡ bỏ. Thành công và thất bại Quyết định trở lại đội tuyển Thụy Điển của Ibrahimovic khiến nhiều người ngạc nhiên bởi anh từng chỉ trích dữ dội HLV Janne Andrson. Năm ngoái, khi Anderson loại tài năng trẻ Dejan Kulusevski giống như Ibrahimovic, sinh ở Thụy Điển, nhưng bố mẹ gốc Đông Âu, ở một trận đấu, anh đã gọi đó là “một trò đùa chết tiệt. Đây tiếp tục là một bằng chứng rằng những kẻ kém cỏi ở những vị trí sai lầm khiến cho bóng đá Thụy Điển nghẹt thở”. Đó cũng chính là một tweet hiếm hoi mà đội ngũ truyền thông của Ibra không dám đăng lên mạng xã hội. Ibrahimovic đã không thể góp mặt ở EURO 2020, nhưng anh vẫn đang rất quyết tâm thi đấu ở VCK World Cup 2022, ở độ tuổi 41. Một trong những lý do khiến Ibra quyết tâm đến vậy là anh chưa bao giờ ghi bàn ở sân chơi này. Ibra trở lại ĐT Thụy Điển hồi tháng Ba, và là cầu thủ già nhất trong lịch sử ĐT nước này. Ảnh Michael Campanella/Getty Images Ibra đã thi đấu ở 7 quốc gia khác nhau, nhưng hầu hết những thành tích của anh là đạt được ở sân chơi quốc nội, chứ không phải đấu trường quốc tế. Ở cấp độ ĐTQG, anh là chân sút vĩ đại nhất lịch sử đội tuyển Thụy Điển, nhưng chưa bao giờ vượt qua vòng tứ kết của một giải đấu lớn. Ở Champions League, anh thường xuyên gây thất vọng vào những lúc được kỳ vọng nhất, và người ta thường nhắc lại rất nhiều thương vụ đổi ngang giữa anh và Samuel Eto’o hồi năm 2009. Chân sút người Cameroon đã giành 2 Cúp châu Âu liên tiếp, trong khi Ibra thì trắng tay. Ibrahimovic là một trong những cầu thủ có những khoảnh khắc tuyệt vời nhất cú đá kiểu xe đạp chổng ngược vào lưới tuyển Anh, pha đánh gót vào lưới tuyển Ý ở EURO 2004, hay pha nã đại bác ở cự li gần 40m trong trận ra mắt MLS, nhưng chỉ khi bạn theo dõi anh xuyên suốt một giải quốc nội, bạn mới nhận ra anh hay như thế nào. Trong những ngày đầu ở Ý, Ibrahimovic bị nghi ngờ sẽ khó thích nghi, nhưng anh đã điều chỉnh lối chơi của mình để trở nên hợp lý và hiệu quả hơn. Trải nghiệm của anh ở Barcelona bị coi là thất bại, nhưng thực tế, anh thể hiện không tồi với 16 bàn sau 25 trận. Ibra đơn giản bị coi là thất bại khi Pep Guardiola đưa anh về nhưng vẫn coi vai trò tối ưu của Messi là một “số 9” ảo. Thành tích ghi bàn của Ibra ở Ligue 1 113 bàn/122 trận và MLS 52 bàn/56 trận vẫn cực ấn tượng. Và ngay cả những người hay nghi ngờ nhất ở Anh vẫn không thể phủ nhận sự xuất sắc của anh ở MU mùa giải 2016-17. “Nhiều người nói tôi không thể làm được”, Ibra chia sẻ sau khi lập cú đúp ở chung kết Cúp Liên đoàn Anh 2016-17 mà MU thắng Southampton 3-2 trong trận đấu mà họ bị áp đảo về lối chơi, “Càng có tuổi, bạn sẽ càng đánh giá cao điều đó. Ban đầu, nó chỉ là một trò vui thôi. Bạn không nhận ra một danh hiệu có ý nghĩa như thế nào. Nhưng càng già, tôi càng trưởng thành, càng có nhiều tinh thần chiến thắng, tất cả chỉ hướng về danh hiệu. Đó là điều tôi đang làm. Tới bất cứ đâu, tôi đều có danh hiệu cả”. Đó là điều không cần phải bàn cãi. Đồ họa dưới đây, sau khi đã loại hai scudetto mà anh giành cùng Juventus nhưng bị tước sau scandal Calciopoli, là một minh chứng. Thống kê về số danh hiệu của Ibrahimovic. Nguồn transfermarkt Gừng càng già, càng cay Những bình luận của Ibrahimovic về sự thay đổi tâm lý của anh cũng thật thú vị. Theo một nghĩa nào đấy, càng có tuổi, anh càng “tàn nhẫn” hơn, và tập trung vào việc ghi bàn hơn so với trước kia. Thành tích ghi bàn của anh ở Ajax không thực sự ấn tượng với chỉ 26 bàn thắng sau 2 mùa giải ở Eredivisie. Không tồi, nhưng chưa bằng một nửa chân sút chủ lực của PSV hồi ấy là Mateja Kezman 66. “Tôi không còn là chính tôi cách đây 5 năm nữa”, anh tâm sự hồi năm ngoái, “Chúng ta đều thay đổi vì sự phát triển trong quan điểm về thể chất. Thành thật mà nói, tôi không thể chạy nhanh như trước đây, nhưng giờ tôi chạy thông minh hơn”. Hồi lập siêu phẩm ở MLS, anh lý giải khá hài hước, nhưng chân thật “Tôi mệt rồi, không chạy được nữa, nên đành sút thôi”. Với bất kỳ ai khác, bạn sẽ xem đó là sự mất trí. Với Ibrahimovic, đó là lựa chọn hợp lý. Một nghiên cứu của “trung tâm đổi mới” tại Barcelona đã chứng minh rằng khi thể chất của cầu thủ suy giảm theo tuổi tác, thì những đặc tính khác lại được cải thiện. “Hiệu suất thể chất quãng đường di chuyển ở các cường độ khác nhau, tốc độ tối đa, và khả năng tăng-giảm tốc giảm đáng kể sau tuổi 30, và giảm mạnh nữa sau tuổi 35”, nghiên cứu này cho biết, “Nhưng hiệu suất về kỹ-chiến thuật đường chuyền, chuyền thành công, hiệu quả sút bóng dường như được cải thiện khi các cầu thủ lớn tuổi hơn. Phải chăng Barcelona đã ký hợp đồng với Ibrahimovic sớm… 1 thập kỷ? Nhưng điều quan trọng, dĩ nhiên vẫn là tinh thần của cầu thủ. Ibra đã có một tinh thần tuyệt vời khi trở lại sau chấn thương đầu gối đe dọa sự nghiệp của anh hồi khoác áo MU. Anh trở lại với bóng đá đỉnh cao ở châu Âu sau trải nghiệm ở MLS mà anh cho là quá dễ dàng, và trở lại đội tuyển Thụy Điển sau 5 năm vắng bóng. Sức mạnh tinh thần đáng nể ấy xuất phát từ mức độ tự tin khổng lồ mà ít người khác có thể sánh được. Không ngạc nhiên, những tin tức về Ibrahimovic đều tập trung vào quan điểm về bản thân của anh. Và đó cũng là lý do anh không chỉ đang tiếp tục thi đấu, mà còn sẵn sàng thống trị sân chơi mà mình góp mặt nữa. Ở tuổi 40! Tuấn Cương Theo The Athletic Chiều cao của Ibrahimovic 09/01/2018 Trong làng thể thao, ai mà không biết đến Zlatan Ibrahimovic. Anh không chỉ “đội sổ” về sự kiêu ngạo mà còn là người có cân nặng khủng và chiều cao ấn tượng, với lối chơi linh hoạt. Đặc biệt, chiều cao của Ibrahimovic là một trong những lợi thế mang anh đến với những chiến thắng gần đây. Ibrahimovic – Cầu thủ đặc biệt nhất thế giớiChiều cao của IbrahimovicIbrahimovic – Cầu thủ đặc biệt nhất thế giớiIbrahimovic sinh ra trong một gia đình Bosnia, cha sùng đạo Hồi và mẹ là người theo Thiên Chúa giáo nhập cư. Anh được nuôi dưỡng ở khu ngoại ô nghèo Rosengard – đây là môi trường sống phức tạp, tiếp xúc với đủ loại người từ tử tế đến lưu manh. Cha mẹ ly hôn từ lúc anh 2 tuổi. Từ đó, anh sống cuộc sống đầy sóng gió. Ibrahimovic sẵng sàng trộm xe của bất kì ai, để có tiền tiêu xài. Việc bị bắt quả tang và phải nhận những lời giáo huấn nặng nề không hề làm anh hối hận mà chỉ càng làm tăng quyết tâm phải ăn trộm chuyên nghiệp và lành nghề hơn – Cầu thủ đặc biệt nhất thế giớiTuy nhiên, vì có niềm đam mê với bóng đá nên anh đã kịp tìm thấy ánh sáng cứu rỗi cả một kiếp người. Từ đây anh đi theo ước mơ, nhưng “đâu đó” anh vẫn là Ibrahimovic bất cần, ngang ngạnh, hiếu chiến và coi trời bằng cộng gần 15 năm, thì Ibrahimovic đã ghi 369 bàn, bao gồm cả lúc chơi cho các CLB lừng danh như Barcelona, AC Milan, Inter Milan, Juventus, Ajax và PSG gần đây. Một điều thú vị là Ibrahimovic đã ghi bàn từ phút thứ nhất cho đến phút 90 của trận đấu. Phút nào anh cũng có bàn thắng. Bàn thắng đáng nể nhất của Ibrahimovic là ở phút 90 hoặc bù giờ, tiền đạo này từng ghi đến 25 bàn. Bên cạnh đó ở các hiệp phụ Ibrahimovic cũng ghi được 3 bàn. Và bàn thắng được xem là để đời của anh đó là bàn thắng ghi vào lưới thủ môn Joe Hart trong 1 trận giao hữu Thụy Điển thắng 4-2 bằng cú “xe đạp chổng ngược”.Chính bàn thắng này đã giúp Ibrahimovic nhận giải FIFA Puskas Award 2013 Bàn thắng đẹp nhất trong năm. Tuy nhiên, anh lại chưa từng nhận được danh hiệu quả bóng vàng cho cao của IbrahimovicNhiều người hâm mộ anh, nhưng vẫn ghét anh bởi cái quá khứ đen tối. Nhưng họ vẫn hâm mộ cầu thủ có chiều cao 1m95 này về phần tài năng. Khi chuyển đến chơi cho PSG vào mùa Hè 2012, Ibrahimovic buộc cả thế giới phải nhắc đến tên mình với tư cách cầu thủ đắt giá nhất mọi thời đại với tổng mức phí chuyển nhượng lên đến 150 triệu euro. Đây là mức giá khủng, phá sâu kỷ lục 109 triệu euro 15 triệu euro khi chuyển từ Sporting đến Man Utd và 94 triệu euro khi rời Quỷ đỏ tới Real mà Cris Ronaldo từng thiết có cú ghi bàn tuyệt đẹpCó lẽ từ khi theo đuổi đam mê với bóng đá Ibrahimovic sống 1 cuộc đời đáng sống hơn. Người hâm mộ luôn nhớ về Zlatan Ibrahimovic như một trong những ngôi sao tài năng nhưng cũng điên rồ nhất lịch sử.> Tin liên quan Soi chiều cao của Big Bang Trong một cuộc phỏng vấn, đội ngũ truyền thông của Milan muốn can thiệp khi Ibrahimovic nói anh chẳng xấu hổ gì về hành vi đánh nguội Cesar Azpilicueta, trong trận đấu ở vòng loại World Cup 2022 cuối tháng trước. Trung phong người Thụy Điển không bận tâm đến phản ứng đó. Ở tuổi 40, mũi nhọn của Milan vẫn là thỏi nam châm thu hút dư luận nhờ tài năng lẫn cá sút phạt mở tỷ số trong chiến thắng 3-0 của AC Milan trước Genoa ở vòng 15 Serie A. Ảnh chỉ là một lão tướngRạng sáng 2/12 giờ Hà Nội, Ibrahimovic tiếp tục khiến người ta nhắc tên mình khi sút phạt ghi bàn trong chiến thắng 3-0 của AC Milan trước Genoa. Sau hơn một thập niên, đội bóng thành Milan mới lại hít thở bầu không khí cuộc đua vô địch Serie chắc chắn là niềm cảm hứng lớn nhất của họ. 3 điểm có được trước Genoa giúp Milan áp sát ngôi đầu của Napoli. "Rossoneri" lúc này chỉ kém đối thủ 1 điểm trên bảng xếp hạng và họ có thể nói về cuộc đua vô địch Serie nhiều năm ngụp lặn vì khủng hoảng, đội bóng thành Milan mới trở lại vị thế trước kia. Và người ta không cần phải phóng đại khi nói rằng, chính sự trở lại của Ibrahimovic góp phần tạo nên thành công cho thắng vào lưới Genoa là pha lập công thứ 6 của Ibrahimovic từ đầu mùa. Chân sút sinh năm 1981 nghỉ hai tháng đầu mùa giải vì chấn thương. Khi trở lại, cá tính và tài năng của chân sút cao 1,95 m được thể hiện."Sự xuất hiện của Ibra làm mọi thứ tốt lên", HLV Stefano Pioli nói. "Cậu ấy khiến cả đội bóng tiến bộ".Người ta từng tưởng cựu tiền đạo Man United phải giải nghệ sau những vấn đề ở đầu gối. Bản thân Ibra cũng chỉ ký hợp đồng 6 tháng với Milan vào năm 2020. Tuy nhiên, qua thời gian, trung phong người Thụy Điển càng cho thấy sự bền bỉ và khả năng duy trì phong độ đỉnh cao. Chính Ibra tự ví mình như chai rượu vang hảo hạng, càng để lâu càng ngon."Tôi vui vì Pioli được gia hạn hợp đồng, nhưng có lẽ đến lúc CLB cũng nên gia hạn với tôi", Ibrahimovic cười sau trận thắng đồng của mũi nhọn 40 tuổi với đội bóng Italy sẽ hết hạn vào tháng 6/2022. Ibra muốn ký thêm một năm nữa. Anh bảo mình đủ khả năng tiếp tục chơi bóng đỉnh lãnh đạo Milan rõ ràng khó khước từ đề nghị của Ibra. Không cầu thủ nào ghi nhiều bàn cho "Rossoneri" hơn anh mùa này. Người đứng thứ hai trong danh sách "Vua dội bom" của Milan mùa này là Rafael Leao với 5 pha lập bóng sọc đỏ đen Italy vẫn sống nhờ những bàn thắng từ lão tướng 40 tuổi. Hay nói như chính Ibra sau chiến thắng trước Genoa, thì ma thuật của anh là thứ giúp Milan trở lại đỉnh cao."Làm thế nào mà Milan có thể thay đổi sau hai năm vừa qua", cựu sao Barca nói. "Chính là nhờ việc ký hợp đồng với tôi, Ibra, người mang lại ma thuật".Anh khẳng định "Tôi muốn đưa Milan trở lại đẳng cấp vốn có của CLB. Đó là tầm nhìn và thử thách của tôi khi ký hợp đồng với đội. Mọi thứ sẽ chưa dừng lại cho đến khi Milan vô địch thứ gì đó".Nhiều người có thể cho Ibra quá lời. Trên khắp châu Âu, vài lão tướng vẫn tỏa sáng đều đặn. Cristiano Ronaldo xuất sắc trong màu áo Man United ở tuổi 36. Thiago Silva trở thành thủ lĩnh hàng thủ Chelsea ở tuổi nhiên, việc duy trì thể trạng và phong độ ở tuổi 40 lại là câu chuyện hoàn toàn khác. "Messi và Ronaldo rất giỏi, nhưng thử tưởng tượng họ ra sao khi ở độ tuổi của tôi", Ibra nói vào năm ngoái, khi anh 39 là ngôi sao đầy thú vị của bóng đá thế giới. Ảnh tính không dễ tìmTiền đạo sinh năm 1981 nổi tiếng với độ "ngông" trong suốt sự nghiệp của mình. Anh không ngại việc trở thành một cá tính gây tranh cãi, với những phát ngôn và cách hành xử khác nhiên, chính điều đó khiến Ibra trở thành nét chấm phá của bóng đá thế giới. Messi và Ronaldo sở hữu một sự nghiệp cầu thủ thành công hơn Ibra, nhưng hai siêu sao này không có khí chất mạnh mẽ như trung phong gốc tháng trước, Ibra khiến dư luận xôn xao khi đánh nguội Cesar Azpilicueta trong trận đấu giữa Thụy Điển và Tây Ban Nha ở vòng loại World Cup 2022. Người ta lên án Ibra vì chơi không đẹp."Tôi không xấu hổ khi nói tôi tấn công Azpilicueta vì anh ta đã làm điều gì đó ngu ngốc với đồng đội của tôi", Ibra thừa nhận. "Tôi muốn anh ta hiểu đừng có làm điều gì ngu ngốc với tôi và đồng đội của tôi".Tình huống Ibrahimovic đánh nguội Azpilicueta trong trận thua 0-1 của Thụy Điển trước Tây Ban Nha ở vòng loại World Cup 2022. Ảnh cũng không tiếc vì tấm thẻ vàng phải nhận sau tình huống đánh nguội Azpilicueta, án phạt khiến anh vắng mặt ở trận play-off World Cup 2022 đầu tiên của Thụy Điển. Anh bảo mình phải bảo vệ một đồng đội 20 tuổi ở ĐTQG Thụy Điển, người quá hiền lành để đáp trả ngôi sao đang khoác áo phong người Thụy Điển nói tiếp "Tôi đã hành xử ngu ngốc. Nhưng vào một ngày khác, ở một trận đấu khác, tôi vẫn sẽ làm lại điều đó tấn công Azpilicueta. 100% là như vậy".Trong lúc Ibra nói ra những lời trên, hai nhân viên truyền thông của Milan tỏ ý muốn can thiệp. Nhưng Ibra không mảy may quan tâm. Nhiều cầu thủ chuyên nghiệp ngày nay được người đại diện hay truyền thông đội bóng bảo bọc về mặt hình trước, Gary Neville phát ngán với việc các cầu thủ Man United hành xử như những con robot trên mạng xã hội. Cựu hậu vệ "Quỷ đỏ" cho rằng nhiều cầu thủ bị đội ngũ truyền thông đứng sau thao túng về những phát ngôn trước công chắc chắn không phải mẫu cầu thủ Neville nói đến. Tiền đạo 40 tuổi tự nhận mình thuộc về thế hệ cũ của bóng đá, nơi các ngôi sao sẵn sàng trả giá vì thể hiện cái tôi mình ở cả trong và ngoài sân bị đuổi khỏi sân Những lời lẽ xúc phạm trọng tài được cho là nguyên nhân khiến Zlatan Ibrahimovic bị truất quyền thi đấu trong chiến thắng 3-1 của Milan trước đội chủ nhà Parma ở vòng 30 Serie tỏa sáng trong chiến thắng 3-0 của MilanTiền đạo người Thụy Điển ghi bàn mở tỷ số trong trận thắng của Milan trước chủ nhà Genoa ở vòng 15 Serie A rạng sáng 2/12 giờ Hà Nội.0558 2/12/2021Ibrahimovic 'Tôi sẽ không dừng lại, trừ khi bị đuổi'Sau trận Milan thắng Roma 2-1 rạng sáng 1/11 giờ Hà Nội, Zlatan Ibrahimovic nhấn mạnh anh còn nguyên khao khát cống hiến cho sân cỏ.

ibrahimovic cao bao nhiêu